Điện Tam Đại Lịch Thần của Nguyễn thị là nơi nằm ở vị trí cao nhất, cấu trúc giống một tòa tháp nhỏ tách biệt với phần còn lại của nội phủ, biển đề Thức Thiên. Giữ chính điện là bức tượng thần vũ nữ cầm hai vật gỗ một bên vẽ hình trăng một bên hình mặt trời ẩn sau mây, y phục bên ngoài được làm từ hồng ngọc trạm trổ tinh xảo nhìn vào ngỡ như một tấm lụa hồng bay lượn phấp phới in cánh hoa đào. Áo xanh viền chỉ vàng đứng hành lễ từ xa:
"Hư Vô bái kiến Tam Đại Lịch thần."
Vị nữ đại thần hiệu Nguyệt Nhã ngồi giữa đang ghi ghi chép chép gì đấy, bỗng cau mày, nhìn Hư Vô nghi hoặc:
"Hư Vô, sao hôm nay con bước vào, đạo khí có đôi phần khác biệt. Lãnh Hàn Kim Tâm của con hôm nay ta không cảm được. Hay do ta già rồi. Hai lão già thối kia, có phải vậy không?"
Hai đại thần bên trái Nhật Lãnh, bên phải Thái Huyền giống nhau như tạc cũng chẹp miệng lắc đầu, vuốt râu, đồng thanh đáp:
"Ta cũng không cảm được. Có bao giờ Hư Vô bước vào đây mà căn phòng này lại giữ nguyên nhiệt độ vậy đâu?"
Cả ba bắt đầu lo lắng:
"Hư Vô, có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Con có gặp chuyện gì không."
"Trước nay chuyện này là chưa từng có. Con ngồi xuống Bát Quái Thủy Gương ngay đi."
Nguyệt Nhã đại thần dùng một thanh phất trần hiệu triệu thần lực, sàn đá cẩm thạch di chuyển, hóa thành một hồ nước tám cạnh. Dù là mặt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/na-nhi-thap-nhat-tien-gioi/2424185/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.