Bầu trời tối kịt như hũ nút, nhưng trời lạnh, hanh khô kiệt quệ, chẳng một ngọn gió, chẳng một tia chớp, không có chút dấu hiệu gì là trời sẽ đổ cơn mưa. Bầu không bị phủ kín bởi một làn khói đen quánh ngột ngạt mà nếu mắt của kẻ phàm nhân nhìn thấy, chắc chắn sẽ bị bây mù bởi những tia nhiệt gay gắt mà làn khói ấy tỏa ra.
Bộp
Bộp
Bộp
Quả thật vẫn đổ mưa. Chỉ có điều những hạt mưa này là những mảng thịt thối nát, những quả tim cật còn thoi thóp đập từng nhịp, những cánh tay cánh chân loèo khoèo teo tóp mà người ta không dám nhận định đây từng là bộ phận của con người.
Người ta cũng chẳng thể nhìn thấy phía trên làn khói ấy là cả một đoàn quân trông từ xa không khác gì bách quỷ dạ hành trong truyền thuyết. Một toán quái nhân vận y phục vàng tím, hoen ố từ bùn đất và vết máu hòa trộn cùng nhau. Một số chỉ còn lại phần da phất phơ bọc lấy xương do những miếng thịt thối rữa tự tróc ra thành từng mảng rơi lõm bõm xuống không trung. Chúng gầm gừ rêи ɾỉ thèm khát một bữa ăn ngon là máu tanh là thịt đỏ.
Hoặc rằng là tiếng rên rầu rĩ của một sự trống vắng, trống vắng một cảm giác tận sâu trong lồng ngực, thứ mà cảm giác phút trước thôi vẫn còn ở đây.
Nó gồm cái gì đấy là gia đình, là bằng hữu, là cảm...
Bẹp
Một miếng thịt đỏ au chỉ bằng bàn tay rơi xuống giữa đám người chẳng ra ngợm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/na-nhi-thap-nhat-tien-gioi/2424159/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.