Đỗ Huy ngồi ở trên giườngnhỏ trong phòng giam hẹp, mặc một bộ quần áo tù, nhìn lên bầu trời thấu qua cửasổ nho nhỏ trên mái nhà.
Chẳng biết sao, tâm trạng của ông ta rất bình tĩnh, cũng không có chút xíu hyvọng nào muốn vùng vẫy giãy chết.
Ông ta chỉ lo lắng, Na Na ở bên ngoài sẽ khóc.
Ông ta vẫn biết mình không phải là người đàn ông đầu tiên của Na Na, nhưng ôngta cũng không ngại.
Từ trên người Na Na, ông ta nhìn thấy ảnh thu nhỏ của mình.
Con nhà nghèo ra ngoài, vất vả học hết cao đẳng, bước vào xã hội, nếu như khôngliều mạng leo lên thì chỉ có thể cả đời làm đầy tớ, mặc cho người sai tới khiếnđi.
Ông ta đi du học Anh quốc vì bức bách kiếm sống, làm tình nhân của quý bà cótiền, gọi là đến, đuổi là đi, cung cấp tiêu khiển làm vui. Trước khi học xongvề nước, bà kia rốt cuộc đối xử không tệ, cho ông ta một chi phiếu với số tiềnlớn.
Trở về nước rồi, ông ta vào tập đoàn Nghiễm Điện làm việc, ngoại trừ năng lựcbản thân, nếu như không phải là trong tay có một số tiền kha khá gửi ngân hàng,có thể chuẩn bị nhiều mặt, ông ta cũng sẽ không lên tới vị trí đó nhanh nhưvậy.
Vợ ông ta vốn là người chủ trì hạng nhất lúc ấy, cũng trải đường cho ông ta, bỏra không ít công sức.
Lời đồn đãi vợ ông ta là tình nhân của một lãnh đạo trong thành chưa bao giờchấm dứt.
Nhưng, chuyện này có quan trọng gì chứ?
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-vi-se-duyen-anh-voi-em/2615814/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.