Mấy ngày nay Na Na gióxuân đắc ý, mặc dù không quá biểu hiện ở trên mặt nhưng trong lòng lại hết sứcsung sướng.
Triệu Đình Đình cô biết Phan Công Tử thì có ích lợi gì? Hắn có bao giờ ra mặtvì phụ nữ? Phụ nữ lan truyền ra xì căng đan với hắn có biết bao nhiêu, nếu mỗimột người hắn đều có thể chiếu cố được thì chẳng phải là muốn mệt chết sao?
Thanh cao? Thanh cao có gì hữu dụng đâu? Công việc của cô còn không phải bị tôichiếm ư?
Nghĩ tới đây, Na Na không khỏi mỉm cười.
Mùng tám đi làm, phó đài đã tìm cô đến, thông báo kế hoạch điều cô qua kênhcuộc sống, làm chủ trì tiết mục thức ăn ngon mới. Công việc chủ trì của cô bìnhthường như cũ, mỗi tuần chỉ phải thêm một lần quay tiết mục ngoại cảnh.
Trên mặt phó đài có vẻ lấy lòng mơ hồ, vỗ vai Na Na, “Tiểu Bảo làm rất tốt.Trong đài rất coi trọng cô, định bồi dưỡng cô thật tốt, đừng để cho trong đàithất vọng nhé.”
Na Na cười yếu ớt, “Trang đài (phó đài này họ Trang),tôi nhất định làm tốt, không phụ kỳ vọng và bồidưỡng của anh.”
Phó đài liền tỏ ra vẻ hết sức vui mừng.
Na Na thức thời, “Vậy tôi đi ra ngoài làm việc, có thời gian..., kính xin Trangđài nể mặt cùng nhau ăn bữa cơm, để tôi cám ơn anh mấy năm nay đã chỉ điểm vàđào tạo tôi.”
“Được được, đi đi chứ.” Trên khuôn mặt trăng nhợt nhạt của Trang đài thoáng quamột chút vui mừng.
Khuya về nhà, Đỗ Huy gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-vi-se-duyen-anh-voi-em/2615804/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.