Hôm sau đi làm, Tiểu Thúyđã được tài xế Tiểu Chu lái xe jeep đến bãi đỗ xe sau Nhật Lạc Đại Đạo lấy vềrồi để ở dưới lầu nhà ở Lâm Giang Uyển của cô.
Đình Đình cám ơn tài xế Tiểu Chu rồi đưa hai phiếu ăn buffet cho Tiểu Chu. TiểuChu chối từ mãi không được mới chịu nhận.
“Tiệc buffet hải sản bên kia ăn thật ngon, khi nào ba của tôi không cần dùng xethì anh đưa bạn gái đến ăn nhé.” Đình Đình biết rõ Tiểu Chu có một người bạngái từ dưới quê lên, bây giờ đang làm bảo mẫu cho gia đình một vị thủ trưởngtrong đại viện.
Tiểu Chu cười một cái lại giúp Đình Đình mang thùng quả anh đào và chôm chômnhập khẩu ba Triệu cho lên lầu “Đình Đình cô có chuyện gì muốn dùng xe cứ gọiđiện thoại cho tôi.”
“Vậy làm phiền anh rồi, Tiểu Chu.” Đột nhiên tiếng Phan Công Tử từ phía sauvọng đến.
Đình Đình liếc mắt xem thường Phan Công Tử xuất quỷ nhập thần, sau đó ra hiệuTiểu Chu có thể đi.
Tiểu Chu gật đầu với Phan Công Tử rồi đi xuống lầu.
Phan Công Tử liếc nhìn hoa quả đặt trên bàn phòng khách, đi đến lấy một quảchôm chôm, lột vỏ cứng lông xù bên ngoài rồi cho thịt quả trong suốt trắng noãnvào miệng, lập tức bị chua đến nhíu mày. “Sao em lại thích thứ chua chát này?”
Đình Đình không để ý tới y, cất quần áo đã giặt sạch sẽ bỏ vào tủ quần áo, lạilấy quần áo muốn mặc ra, trước khi đóng cửa phòng ngủ, cảnh cáo Phan Công Tử“Giao chìa khóa ra đây!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-vi-se-duyen-anh-voi-em/2615770/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.