Triệu Lập Khải ở hẻm Thanh Dương mười mấy năm, đối với hoàn cảnh xung quanh vô cùng quen thuộc.
Đặc biệt là cái đầu ngõ hẻm này, lúc trước không bị áp lực bởi việc học, hắn cùng bạn bè thường xuyên chơi ván trượt ở chỗ này, nếu chơi đến muộn quá, liền đi sang phố bên cạnh ăn bữa khuya, hoặc là ngồi xuống quán ăn khuya gần đó, hoặc là vào quán nướng BBQ ăn vặt.
Đáng tiếc, sau đó rất nhiều cửa hàng tiện lợi đều rời đến đường Tân Hà, đường bên này dần dần hoang vắng, lạnh lẽo. Mà chính hắn cũng bước chân vào cao trung, không có thời gian rảnh, tựa như đã rất lâu không đến bên này rồi.
Không nghĩ đến, bên này thế mà mở một sạp quán ăn khuya xinh đẹp như vậy. Không gian bên ngoài ô che nắng được sắp xếp gọn gàng, bên cạnh bày mấy bộ bàn ghế tinh xảo, bên trên còn lập lòe ánh đèn ấm áp—— cho dù chỉ là sạp vỉa hè nhỏ, Diệp Yêu cũng không cho phép nó không đẹp.
Hắn hoảng hốt hướng phía trước mà đi, từng đợt hương khí truyền đến, đám người hỗn tạp xung quanh chờ đợi, chính mình thật lâu đã không cảm nhận qua hơi thở của không khí ào ào náo nhiệt.
Triệu Lập Khải vốn đang uể oải tâm tình đột nhiên phấn chấn không ít. Chờ đến khi hắn lấy lại tinh thần, đôi chân không tự chủ đã đi tới trước quán nhỏ.
Bà chủ mặc một thân váy đen ngắn gọn, dáng người tuyệt đẹp, tóc quăn buộc thành đuôi ngựa phía sau. Có thể vì vệ sinh an toàn thực phẩm, cô mang khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-via-he-o-nhan-gian/996591/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.