Lục Nghiên không biết gì về súng ống, nhưng khi thấy Liễu Ngu và Sử Phương cầm súng yêu thích không thôi cũng hiểu đây đều là thứ tốt.
Còn những thùng vũ khí này số lượng không nhỏ, chỉ có thể đợi hôm sau kêu người đến lấy.
Lão Tôn nói mấy thứ này đều là kỹ thuật tiên tiến nhất của nước D, nếu quả thật có thể thỉnh vị giáo sư kia về, nghiên cứu triệt để vũ khí, chắc chắn vấn đề quân sự của Z Quốc có thể tăng thêm không ít.
Trong lòng Lục Nghiên nghĩ ra vô số ý tưởng, nhưng tất cả chỉ nằm trong suy nghĩ, quan trọng nhất vẫn là thỉnh được vị giáo sư kia, bằng không thì đám vũ khí này chỉ như muối bỏ bể.
Lúc mọi người quay về trời cũng đã tối, bọn người lão Tôn xuống xe ở phố Bạch Hổ, Liễu Ngu nhìn chăm chăm vào họ, nói: “Tiểu thư, những người này rất nguy hiểm.”
Lục Nghiên âm thầm gật đầu, nàng đương nhiên biết những người này nguy hiểm, bọn họ đều người sống bằng đao kiếm, nhưng nàng tin họ là người đặt chữ tín lên hàng đầu.
Mở mảnh giấy lão Tôn đưa cho nàng ra, bên trên ngoại trừ địa chỉ còn có tên của vị giáo sư kia.
"... Lý Chí!"
Lục Nghiên tới nhà thì trời đã tối đen như mực, đám người Cố Tứ Gia đi săn thú ở bên ngoài cũng trở lại, đang ở nhà đợi nàng.
“Quác!”
Hắc Dực bổ nhào từ trên trời xuống, chuẩn xác dừng ở bậc cửa sổ, thân hình khổng lồ làm ai nấy phải sợ hãi.
“Oa!” Phùng Chinh Viễn huýt sáo nói: “Con chim uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-tai-dan-quoc/534476/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.