"Tứ nãi nãi hảo!"
Nói thật, tiếng gọi này có chút to, tám người thanh niên trai tráng, có nhiều sức khoẻ, rống lên bốn chữ này khiến toàn bộ Thực Mãn Lâu lập tức yên tĩnh.
Lục Nghiên giật giật khoé môi, nghiêm túc suy nghĩ, có chút không rõ nói: "Ta nhớ là bối phận của mình không cao như vậy, các ngươi là thân thích nhà ai?"
Từ nơi nào nàng chui ra nhiều tôn tử lớn như vậy? Còn gọi nàng là nãi nãi.
Bọn người Trương Long hiểu rõ câu hỏi của Lục Nghiên, cảm thấy dở khóc dở cười. Trương Long giải thích: "Chúng ta là binh lính dưới trướng Tứ Gia. Ngài là tức phụ (*vợ) Tứ Gia thì chính là Tứ nãi nãi chúng ta."
Tức phụ Tứ Gia...
Lục Nghiên: "..." (ở đây có một chữ cảm thán kiểu trời ơi, nhưng ta thấy nó sai sai nên cho qua). Tại sao nàng và Tứ Gia có quan hệ với nhau? Nàng từ khi nào trở thành tức phụ Tứ Gia mà chính mình không biết?
Liêu lão gia tử xoay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lục Nghiên, chợt nói: "Thì ra Lục nha đầu ngươi cùng Cố Tứ Gia... Ai, việc giữa hai người các ngươi thật kín như bưng, một tiếng gió cũng không lọt."
Lục Nghiên: "Không..." Không phải, các ngươi nghe ta giải thích...
Trương Long đắc ý ngẩng đầu, nói: "Tứ Gia chúng ta cùng Tứ nãi nãi cảm tình rất tốt, lúc trưa Tứ nãi nãi còn sai người đem thức ăn đến cho Tứ Gia." Cho nên các ngươi nghĩ muốn đào góc tường Tứ Gia chúng ta là chuyện không thể nào, đừng có mà nằm mơ!
Những người khác ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-tai-dan-quoc/534451/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.