Editor: My
Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày
Người đứng trong thang máy thân hình to cao, toàn thân là một màu đen với áo khoác ngắn cùng quần jean, hơn nữa khuôn mặt dùng khẩu trang cùng mũ lưỡi trai che lấp đi, cho dù là đứng ở trên đường cái cũng hiếm khi có ai nhìn ra, nhưng đối với Lục Phồn trong tích tắc đã nhận ra đối phương là ai.
Giản Ngộ Châu tại sao lại ở chỗ này? Hắn là đến đây lúc nào? Hiện tại đã qua giờ cơm tối hai tiếng. Rất nhiều ý niệm mơ hồ trong đầu xẹt qua Lục Phồn, rất nhanh cô đem ý định đuổi Phương Duệ trước khi tra vấn Giản Ngộ Châu Cám ơn anh đưa tôi về, tôi tự mình đui được rồi, tạm biệt"
Nghe vậy, Giản Ngộ Châu cuối cùng đem ánh mắt đang ở trên người cô dời sang Phương Duệ bên cạnh.
Người đàn ông là ai? Sao lạ mắt, bạn của Lục Phồn?
Phương Duệ chú ý tới người đàn ông đeo khẩu trang đang yên lặng quan sát mình trong lòng có chút không yên tâm, không có nghĩ nhiều, cất bước đi vào thang máy Để tôi đưa cô đến tận nhà.
Lục Phồn bất đắc dĩ đành chấp nhận.
Thang máy từ từ lên cao.
Bầu không khí trở nên kì dị, Giản Ngộ Châu một tay bỏ túi, khẽ nghiêng nhìn thấy đối phương giống như muốn cùng hắn đối đầu.
Phương Duệ bị hắn nhìn thấy trong lòng có chút ít chíp bông, trong lòng phát ra cảm giác không an toàn, nhịn không được đưa tay ra đem Lục Phồn kéo về hướng lòng mình.
Giản Ngộ Châu hiển nhiên nhìn thấy động tác nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-mua-dut-my-nam/534380/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.