Lời này của Mễ Lộ giống như một quả bom phát nổ, Trình Vĩnh Gia đang xào đồ ăn bỗng bị run tay, đồ ăn nóng hôi hổi trong chảo đổ phân nữa ra bếp.
Cô Triệu đứng ngoài cửa không nhịn được hét lên một tiếng.
Chờ đến khi cô Triệu bình tĩnh lại, cả phòng bếp yên ắng không một tiếng động.
Mễ Lộ cũng bị khiếp sợ, theo bản năng lùi lại hai bước. Không phải chỉ vì Trình Vĩnh Gia làm đổ thức ăn nóng, mà còn vì ánh mắt ông nhìn cô.
Chỉ một khoảnh khắc.... Mễ Lộ dụi mắt, không biết có phải mình nhìn nhầm hay không, Trình Vĩnh Gia nhìn cô thật phức tạp, có hung ác, thù hận, cũng có sợ hãi tột cùng.
Cô không hình dung được, nhưng chỉ chạm mắt với Trình Vĩnh Gia vài giây ngắn ngủi, cô đã thấy khó chịu cả người. Ánh mắt của ông ta thật sự quá phức tạp, tràn đầy độc ác, giống như ác quỷ chui ra từ địa ngục. Nhưng sâu trong đó có sự sợ hãi, như thể cô mới là ác quỷ, ông sợ bị cô cướp mất thứ gì đó quý giá.
Mễ Lộ tin rằng, nhất định Trình Vĩnh Gia mà cô vừa nhìn thấy khác với Trình Vĩnh Gia ôn tồn, hòa ái mọi ngày.
Trình Vĩnh Gia định thần lại, vội vàng xin lỗi mọi người, sau đó dọn dẹp lại bàn bếp, buông mấy câu đùa.
Bầu không khí hòa hoãn đi chút ít, tuy rằng ai nấy đều không khỏi cảm thấy xấu hổ trong lòng. Hệ thần kinh của Trình Vĩnh Gia giống như được kết nối lại, ông trỏ về dáng vẻ bình thường, hiệu suất làm việc lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-manh-chu/534349/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.