11 giờ trưa, thời điểm phòng bếp bận rộn nhất, chiên hấp xào nấu, không một ai nhàn rỗi. Trước kia, vào thời điểm này, phòng nghỉ vắng tanh, bởi nhân viên đều đang dở tay nấu nướng. Thế nhưng hôm nay phòng nghỉ lại đầy ắp người--
Toàn bộ đều là những người vượt vạn dặm xa xôi đến đây mua cơm hộp.
Nguyễn Đào cũng nằm trong số đó, từ lúc vào đại học việc học của cô cũng không khẩn trương lắm, vì vậy cô dành 1, 2 giờ lái xe đến ăn món cô yêu thích, ba ngày một tuần.
Ban đầu chỉ có một vài người làm như vậy. Kể từ sau khi ''Gạo Thật Thơm'' bùng nổ trên weibo, mọi người biết đến tiệm cơm qua internet ngày càng nhiều hơn, cho nên số người lui tới tiệm cũng gia tăng. Đều là những người trong thành phố nhưng nằm ngoài phạm vi giao hàng của tiệm, vậy thì bọn họ tự tới mua là được.
Trên sofa đầy ắp người, bên cạnh Nguyễn Đào chật kín. Cô không nhịn được buồn bực trong lòng, rõ ràng cô là người đầu tiên phát hiện ra, sao bây giờ nhiều người đến tranh giành thế này? Toàn thành phố biết bao nhiêu tiệm cơm lớn nhỏ, sao cứ nhất định tụ tập tại Gạo Thật Thơm?
Trong bếp không biết đang nấu món gì, mùi thơm nức mũi lan ra cả phòng nghỉ. Nguyễn Đào nuốt nước bọt, ánh mắt chăm chú nhìn cửa phòng bếp, lòng đầy mong đợi. Tuy rằng phòng bếp cùng phòng nghỉ cách nhau một bức tường, nhìn không tới bên kia, thế nhưng mọi người đều làm động tác y hệt cô.
Chờ đến khi cơm hộp được bưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-manh-chu/534329/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.