"Nhóc con, Trương Tứ Hải tôi hôm nay coi như phục. Một hơi có thể mang phương pháp chế biến món ăn của tôi ra, không biết cô là tiểu yêu quái của ai nữa." Trương Tứ Hải tức giận so sánh với học trò của mình.
"Ông chủ Trương, tôi nói là tự mình học thì ông có tin không?" Nếu như không có hệ thống, chỉ sợ Vương Giai Kỳ cũng không tin.
"Vậy cô học được bao lâu rồi?" Trương Tứ Hải khẳng định Vương Giai Kỳ có người chỉ dạy. Vương Giai Kỳ cũng không nói gì nên ông ấy cũng chẳng biết đó là ai.
"Trước kia là mưa dầm thấm lâu, gần đây tôi mới bắt đầu học, coi như là được một năm đi."
Trước khi ba mẹ ly hôn, bố cô là một đầu bếp chuyên làm món ăn Thượng Hải. Từ nhỏ, Vương Giai Kỳ đã thích ăn đồ ăn do bố nấu. Sau này, bố mẹ ly hôn, Vương Giai Kỳ không còn xuống bếp nấu ăn nữa cho tới khi bị cuốn vào thứ hệ thống này.
Trương Tứ Hải đoán Vương Giai Kỳ chủ yếu là được truyền lại từ đời trước. Mới một năm, trường học cũng không thể dạy nhanh vậy được. Huống hồ có thể một lúc nói ra được cách làm của món ăn, năng lực không hề đơn giản.
"Được rồi, hôm nay tôi nói được làm được. Lão Triệu, bàn này miễn phí." Trương Tứ Hải là một người trượng nghĩa, nói được làm được.
"Không ngờ cô lại lợi hại như vậy. Còn bán Ma Lạt Thang gì nữa, cô đi làm đầu bếp khách sạn năm sao đi." Lý Tấn nghiêng người nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-giang-ho/2919689/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.