Trong tiểu điếm thoáng cái trở nên yên tĩnh, Hoàng Đế trầm tư, để Tiếu Mông và Cơ Thành Tuyết không dám thở mạnh.
Trường Phong Đại Đế dù sao cũng là Trường Phong Đại Đế, chinh phạt tông môn vài thập niên, diệt vô số ngoại vực đã từng huy hoàng cường thịnh, uy áp và sát khí trên người ngưng thực không gì sánh được.
Bất quá Tiếu Mông cũng hơi nhíu mày, nhẹ giọng nhắc nhở ở bên tai Hoàng Đế:
- Bệ hạ... Ngài đừng quên bối cảnh của tiểu điếm này, con chó mực ở ngoài cửa kia là Linh Thú Chí Tôn, muốn tiêu diệt tiệm này cũng không dễ dàng.
Khóe miệng của Hoàng Đế nhếch lên, liếc nhìn Tiếu Mông, thản nhiên nói:
- Tiếu đại tướng quân, ta nhớ kỹ trong tình báo hình như có nói qua, chỉ cần không nháo sự ở trong tiểu điếm, vị Linh Thú Chí Tôn kia sẽ không xuất thủ đúng không?
Tiếu Mông hơi sửng sờ, không rõ Hoàng Đế hỏi vấn đề này làm cái gì, bất quá hắn vẫn trịnh trọng gật đầu.
- Đúng vậy, bệ hạ.
- Vậy đơn giản, quy củ của tiểu điếm là không nháo sự ở trong điếm, Linh Thú Chí Tôn sẽ không ra tay, biện pháp phá đổ tiểu điếm này rất nhiều, nhưng vừa muốn phá đổ nó, lại muốn Linh Thú Chí Tôn không ra tay... Biện pháp lại không nhiều lắm, nhưng không phải là không có.
Ngón trỏ của Hoàng Đế nhẹ nhàng gõ mặt bàn, phát ra âm thanh cộc cộc.
Đôi mắt của Tiếu Mông hơi co rụt, còn có biện pháp khác? Lẽ nào bệ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-gia-o-di-gioi/1047029/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.