“Rào.”
Trong tiệm nhỏ yên tĩnh, cũng chỉ có tiếng rượu đổ ra chảy vào.
Sau khi uống cạn một ly, Tiếu Nhạc nhẹ nhàng thở ra một hơi, một vò Băng Tâm Ngọc Tửu rốt cuộc bị hắn giải quyết xong. Hắn không khỏi thừa nhận, rượu này thật sự là cực phẩm, so với kia Quỳnh Tương Ngọc Dịch uống ngon hơn nhiều.
- Bộ lão bản, ta đi trước, thuận tiện đặt trước một vò Băng Tâm Ngọc Tửu vào ngày mai.
Tiếu Nhạc nhẹ nhàng cười một tiếng, lần nữa đội chiếc nón lá lên đầu, đồng thời cõng trường kiếm bao vải lên, nhàn nhạt nói với Bộ Phương, sau đó lấy ra mười lăm mai nguyên tinh để lên bàn.
- Ân, được.
Bộ Phương gật đầu một cái.
- Tiếu Nhạc! Ngươi cứ như vậy muốn rời đi?
Thanh âm lạnh lẽo của Tiếu Yên Vũ vang lên, giọng nói không còn trong trẻo đáng yêu như trước, lúc này thêm mấy phần tức giận cùng sát ý.
Thân hình Tiếu Nhạc đã đi tới cửa hơi chậm lại, sau đó quay người lại, gương mặt tuấn mỹ bị tấm lụa trên nón lá che lại, mơ hồ không rõ.
- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại?
Thanh âm Tiếu Nhạc khàn khàn mang chút giễu cợt, giọng nói đó làm cho tròng mắt Tiếu Yên Vũ co rúc một cái, tức giận bao trùm cả gương mặt.
Tính khí của Tiếu Tiểu Long còn nóng nảy hơn Tiếu Yên Vũ, lúc này đã sớm không chịu đựng nổi, chân khí khởi động, phóng về phía Tiếu Nhạc.
- A! Ngươi là một tên khốn kiếp!
Tiếu Tiểu Long gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt đỏ bừng, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-gia-o-di-gioi/1047008/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.