Một tiểu la lỵ phấn điêu ngọc trác.
Một bộ váy hoa, một cái búi tóc, da thịt tuyết trắng, non mềm, như có thể ứ ra nước, mắt to tinh xảo, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, đôi môi anh đào phấn hồng.
- Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy mỹ nữ à?
Tiểu la lỵ vỗ vỗ bộ ngực, thở ra một hơi, cẩn thận liếc nhìn sau lưng, thấy không có ai đuổi theo mới xả hơi, về sau, phát hiện Bộ Phương nhìn nàng chằm chằm, nhất thời trừng mắt nhìn Bộ Phương.
- Chỉ là một tiểu la lỵ không có ngực mà thôi.
Bộ Phương nhàn nhạt nhổ nước bọt, đứng lên.
Bộ Phương cao hơn thước tám, nhìn xuống tiểu la lỵ, tiểu la lỵ cũng ngửa đầu nhìn Bộ Phương.
- Xin hỏi, có muốn ăn chút gì không?
Bộ Phương hỏi, thời gian kinh doanh còn gần nửa canh giờ, hắn vốn cho rằng không còn khách, nhưng không ngờ lại chạy đến một tiểu cô nương.
- Ngươi nói ai không có ngực?
Tiểu la lỵ bĩu môi, tức giận trừng mắt nhìn Bộ Phương.
- Bản tiểu thư chỉ là chưa phát dục thôi!
Mặt Bộ Phương không biểu tình, ánh mắt hơi chuyển, nhìn qua bức tường trước ngực nàng, khóe miệng hơi mỉm cười...
Nhìn vẻ mặt này... tiểu la lỵ có cảm giác muốn tát cho đối phương một cái.
- Nếu muốn chọn món ăn, thì nhanh lên một chút, thời gian của bản tiểu điếm không còn nhiều.
Bộ Phương lạnh lùng nói.
Tiểu la lỵ lần thứ hai liếc mắt ra cửa nhìn, xác nhận không còn ai đuổi theo nữa, thở phào một hơi, sau đó nghênh ngang ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-gia-o-di-gioi/1046983/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.