Triệu Như Ca mặc bộ áo bào màu trắng, gương mặt trắng nõn, mái tóc đen nhánh dùng cây trâm ngọc cài lên, rất tuấn mỹ, chân đi một đôi giày da thuồng luồng, đai lưng nạm ngọc, cao quý mà không mất phong độ.
- Triệu Như Ca?
Tôn Khải Tường chật vật đứng dậy, dùng hai tay che đi bộ vị trọng yếu, khuôn mặt âm trầm nhìn nam tử tuấn mỹ trước mặt.
- Không nghĩ tới Tôn đại thiếu còn có sở thích này, hôm nay Triệu Như Ca tại hạ đã được mở rộng tầm mắt.
Triệu Như Ca cười khẽ, ánh mắt uyển chuyển lướt qua từng phân thịt Tôn Khải Tường, sắc mặt cổ quái.
Gương mặt Tôn Khải Tường tức giận tới mức đỏ bừng, nghiêng đầu nhìn tên sai vặt sau lưng Triệu Như Ca trừng mắt.
Sau khi lột xong quần áo trên người tên sai vặt, sắc mặt Tôn Khải Tường mới khá lên đôi chút. Hắn không để ý tới Triệu Như Ca mà xoay người hướng về tiệm nhỏ, hung tợn mắng:
- Ngày mai lão tử mà không đạp nát chỗ này thì lão tử không còn là họ Tôn. Ngươi chờ đó cho ta.
Tôn Khải Tường nói xong cũng không nhìn phản ứng của Triệu Như Ca, gương mặt âm trầm, phất tay bỏ đi.
"Khá lắm!" Khóe miệng Triệu Như Ca nhếch lên, trên gương mặt tuyệt mỹ hiện lên một nụ cười đầy ý vị thâm trường, ánh mắt hắn nhìn về hướng tiệm nhỏ đơn sơ trong ngõ.
Một quán ăn nhỏ mở trong con ngõ hẻo lánh lại có người đến ủng hộ hơn nữa còn là người có thân phận cao quý như con gái của Tiếu đại tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-gia-o-di-gioi/1046975/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.