🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhưng mà mộng đẹp cũng không kéo dài được lâu, phi thuyền được cài đặt lái tự động trở về theo đường cũ, trải qua hai lần quá độ không gian, không hiểu sao, lần quá độ cuối cùng lại bị chếch đi!
Phi thuyền di chuyển với tốc độ ánh sáng, chỉ cần chếch đi một tí ti cũng trở thành cách xa vạn dặm, nháy mắt bọn họ liền lệch khỏi quỹ đạo chính xác, chệch ra bên ngoài tuyến đường. Đáng giận là, đã sắp đến Đế quốc rồi, thế mà lại bị rẽ ngang chỗ này!
Trên phi thuyền, sĩ quan đang chạy nhanh đi khởi động chế độ phòng hộ khẩn cấp, phòng vạn bất đắc dĩ bọn họ còn phải đáp khẩn cấp xuống tinh cầu ở phụ cận. Chỉ là bên ngoài Đế quốc có rất ít tinh cầu không có sự sống, mấy cái tinh cầu gần đó đều là địa bàn của không ít cự trùng biến dị.
Những cự trùng này có thể lên trời xuống đất, thoắt ẩn thoắt hiện, thường xuyên men theo gió lốc trong tinh tế, bay đến Đế quốc bọn họ, đây tuyệt đối là sinh vật đáng ghét nhất, không gì sánh nổi! Tuy rằng sau khi nghiên cứu được đạn khói độc, các chiến sĩ Đế quốc đã đem Trùng tộc ẩn núp trên sân nhà dọn dẹp sạch sẽ, nhưng vẫn còn không ít cự trùng với năng lực sinh sản cường đại đến kinh người, đang du đãng trong ngân hà.
Bọn họ đã lên kế hoạch thanh trừ hoàn toàn Trùng tộc trong vòng 10 năm ánh sáng, trước mắt quân đội quốc gia sớm đã bắt đầu trù bị. Đây cũng là lý do vị thiếu tướng này không thể chờ nổi mà phái người đi bắt cóc Giang Tri. Nhân tài như hắn nhất định có thể giúp ích rất lớn cho "Kế hoạch diệt trùng" này! Nếu thành công, còn có thể ép được sự nổi bật của thượng tướng.
"Oanh -----"
Bỗng nhiên, phi thuyền bị đánh bất thình lình, động cơ phía sau cùng động cơ cánh trực tiếp bị bắn hạ, mất đi động cơ, phi thuyền thẳng tắp rơi xuống. Âm thanh cảnh cáo nguy cấp vang lên khắp khoang phi thuyền. Giang Tri bị âm thanh này đánh thức, hắn bò ra khỏi khoang ngủ, liền thấy mọi người đều vội vội vàng vàng chạy lại từ khoang điều khiển phía trước.
"Phi thuyền bị thiệt hại, còn 80 giây nữa sẽ va chạm mặt đất, cậu mau mặc cái này vào." Còn đang mơ hồ, Giang Tri liền bị nhét cho bộ đồ phi hành thật dày màu đen.
Khoang chứa phi thuyền mini một người lái phía sau đều đã bị đâm đến méo mó, hiện tại cơ bản không thể đi đến khoang sau, chỉ có thể chạy tới khoang khẩn cấp. Những người này rất rõ tầm quan trọng của Giang Tri, thấy hắn còn ngơ ngẩn chưa mặc đồ vào, lập tức giúp hắn nhanh chóng mặc đồ phi hành.
"Phanh -----" Vách tưởng cách đó không xa đột nhiên bị đâm lõm xuống, cũng may nhờ vật liệu kiên cố, nên vẫn chưa bị đâm thủng. Nhưng dưới thế công mãnh liệt như vậy, chưa tới 60 giây nữa nhất định thuyền huỷ người vong.
"Chúng ta đi mau!" Thấy những người này từng đám nhảy xuống, Giang Tri cũng hiểu được chuyện gì đã phát sinh, đây là bọn họ bị lệch khỏi quỹ đạo, bay đến trên địa bàn của Trùng tộc, hiện tại đang bị cự trùng hung tàn công kích.
Giang Tri cũng theo nhảy ra, vừa ra cửa khoang, một cơn gió lớn ập tới như muốn cuốn bay hắn, gió thổi rát da rát thịt, đồ phi hành hắn đang mặc bị gió đánh đến mức phải mở ra chế độ an toàn, sau lưng Giang Tri bắn ra một cái dù thật lớn, trước vai có hai tay nắm điều khiển, dùng để điều chỉnh phương hướng khi đáp đất.
Bên ngoài là một mảnh bầu trời đêm đen như tro tàn, ánh sáng phát ra từ những ngôi sao xa xa miễn cưỡng giúp nhìn thấy chung quanh, Giang Tri bay nhanh rời khỏi phi thuyền rơi vỡ tan nát, hắn tò mò xoay đầu nhìn xem, liền chấn động. Thì ra trên phi thuyền có một con quái trùng dài như trăn đang quấn từng vòng từng vòng siết nát con tàu, nếu bọn họ rời đi chậm một tí, chắc chắn là chạy không thoát. Nhưng mà tình huống hiện tại cũng chẳng có mấy lạc quan. Xung quanh vẫn còn không ít trùng lớn, tất cả đều dài hơn trăm mét, vươn cánh, râu trên đỉnh đầu vừa dài vừa cong, xấu đến cực hạn.
Giang Tri thật cười không thành tiếng. Vốn nghĩ có thể đợi đến Đế quốc liền dùng Tiểu Lục thoát thân, trăm triệu lần không ngờ, hiện tại thế mà muốn táng thân trong miệng cự trùng. Quân lính Đế quốc đi theo thấy nhiều cự trùng như vậy, nói không sợ là không có khả năng, tất cả đều tận lực điều khiển đồ phi hành, cố gắng bay trên không trung tránh cự trùng, tìm kiếm điểm tiếp đất thích hợp.
Khả năng trốn tránh bây giờ là con số 0 tròn trĩnh, Trùng tộc vừa lớn vừa có râu dài trên đầu chính là rada dò tìm chính xác, lập tức có thể đuổi theo dựa vào đánh hơi mùi của bọn họ. Đây cũng là lý do đạn khói sầu riêng lại hiệu quả với chúng cao đến như vậy.
Giang Tri lập tức điều chỉnh tay nắm, hắn nhảy sau thế mà lại là người đầu tiên tiếp đất. Giữa không trung, tốp năm tốp ba binh lính Đế quốc lại không may mắn như vậy, có một người trực tiếp bị cự trùng dùng đuôi hất văng ra xa đến mấy chục mét. Bọn họ thấy đồng đội bị thương, nóng máu liền dùng vòng tay nhắm ngay sườn cự trùng, sau đó dùng tia laser nhanh chóng bắn vào cự trùng.
Giang Tri trên mặt đất không rảnh bận tâm chuyện phát sinh trên không trung. Hắn xốc dù che trên đỉnh đầu xuống, một chút cũng không lơi lỏng, quan sát không gian xung quanh, thấy từng cặp từng cặp mắt to, xanh lấp loé đang nhìn chằm chằm mình như hổ rình mồi.
Giang Tri: "!!!" Thật là xui tận mạng mà.
Ngọc thạch trước ngực chấn động kịch liệt vài cái, Giang Tri nhìn xung quanh thấy bóng dáng những sinh vật này càng ngày càng gần, động tác bò có chút giống nhện, nhưng thân hình lại cực kỳ giống tôm hùm đất, hắn ngồi dưới đất, còn phải ngửa đầu lên mới có thể nhìn hết mấy thứ này. Quái vật này cũng phải 1m8 đi!!!
"Tiểu Lục, Tiểu Lục, có cách nào bay lên được hay không?" Giang Tri nóng nảy, trực tiếp mở dụng cụ phát sóng.
S00006 lại im re vào lúc này, ngược lại hiện ra tin nhắn Thời Nghiêu gửi hắn trước đó không lâu: [Cậu có ổn không? Ở trong núi sao?]
Không ổn, hắn hiện tại một chút cũng không ổn! Giang Tri hét lên, ngọc thạch vẫn còn chấn động, phát ra một vòng ánh sáng trắng nhàn nhạt.
Con cự trùng tôm hùm kia nhanh chóng cọ xát mặt đất phát ra âm thanh hiệu lệnh tê dại cả da đầu, bốn năm cặp trùng lớn, chân đầy lông nhanh chóng bò qua chỗ hắn. Giang Tri bị doạ đến mềm cả chân, hắn nhanh chóng nhảy sang bên cạnh, lăn vòng qua cự trùng. Sau khi tránh được, Giang Tri bất chấp đau đớn lập tức đứng lên, nhanh chân chạy – đương nhiên sao đọ lại 5 con trùng lớn chân dài 1m.
Rất nhiều lần Giang Tri suýt nữa đã bị mấy cặp càng cặp lấy, nơi này bốn phía tối tăm, chỉ có ánh sao le lói phương xa trên đỉnh đầu. Mặt đất cũng không biết là loại đất gì, khi thì mềm xốp tinh tế như bờ cát, khi thì dính nhơm nhớp như đầm lầy, Giang Tri không chú ý một cái liền bị vấp ngã. Hắn bất chấp bùn đất dính nhớp bò lên, bỗng cặp càng răng cưa sắc nhọn thẳng tắp cắm xuống! Nhưng con cự trùng to lớn làm người sợ hãi kia lại không rơi xuống, ngược lại một luồng ánh sáng trắng nhu hoà xuất hiện, giống như một lồng bảo hộ trong suốt bảo vệ khu vực Giang Tri đang đứng. Giang Tri sửng sốt, nhìn thấy chân trùng "Phanh" một tiếng đánh xuống, đánh vào trên vòng sáng, thế mà cái chân kia ngay lập tức vỡ vụn.
Hắn tiếp tục nhìn xung quanh, cách đó không xa bỗng bốc lên một ngọn lửa thần kỳ, nháy mắt liền bao trùm mấy con cự trùng tôm hùm, ngọn lửa càng ngày càng hưng phấn, giương nanh múa vuốt giữa bầu trời đêm lay láy; trong chốc lát đã thiêu đốt toàn bộ cự trùng, đây tuyệt đối không phải lửa bình thường. Trong vòng sáng, Giang Tri cũng có thể cảm thụ được tiếng rống thảm thiết cùng sự giãy giụa kịch liệt của cự trùng, lửa cháy ngút trời.
Giang Tri chấn động nhân tâm, nghĩ thầm: Lợi hại quá xá.
Cuối cùng cũng tìm được đường sống trong ngõ chết. Tinh thần hắn vẫn còn rất thanh tỉnh, đây không có khả năng là binh lính Đế quốc cứu hắn, nếu bọn họ có ma lực thần kỳ như vậy sẽ còn sầu lo không tiêu diệt được Trùng tộc sao?
Đang nghi ngờ, bỗng nhiên Giang Tri giật mình, rõ ràng còn cách khá xa, nhưng Giang Tri vẫn nhìn thấy được một bóng người đang đi tới, người nọ tay phải còn chưa buông, lòng bàn tay vẫn cầm một ngọn lửa đỏ hồng rực rỡ, từng chút đang thu nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn bị thu về trong lòng bàn tay.
Giang Tri liền ngốc lăng mà nhìn hắn đi hai ba bước, thân ảnh liền biến mất, nháy mắt dịch chuyển một khoảng lớn, lúc ẩn lúc hiện, cuối cùng nhờ ánh lửa bị hắn ném ra phía sau, rốt cuộc Giang Tri cũng thấy rõ bộ dáng của hắn.
Rõ ràng vừa nãy khí thế bá đạo chấn động toàn trường, thế mà giờ đây trên người lại ăn mặc vô cũng thoải mái, áo ngắn tay màu xám, quần dài rộng thùng thình, vốn Giang Tri đang tưởng tượng cảnh quân trang thẳng thớm, nghiêm cẩn, uy phong, giày bốt đen đủ bộ, nay ảo tượng vỡ vụn a.
Môi người này lúc nào cũng thẳng thành một đường, có vẻ không phải người thích cười. Hắn nhìn dáng vẻ chật vật của Giang Tri, đôi mắt vẫn luôn tối tăm lãnh đạm bỗng chợt loé, mày kiếm rậm rạp nâng lên. Bởi vì vóc dáng rất cao, khi hắn đến trước mặt, Giang Tri không khỏi ngước đầu nhìn lên. Hắn không nghĩ ngợi liền ngồi xổm xuống nhìn Giang tri, hai ngón tay giơ lên, vòng sáng bao quanh Giang Tri nháy mắt liền tan biến.
Cuối cùng Giang Tri cũng có thể nhìn thẳng mặt hắn, nhìn gần mới thấy, người này đúng là quá xá đẹp, hai mắt đen sâu hút thâm thuý, lông mi vừa rậm vừa cong vút, lúc lông mi rũ xuống đôi mắt, Giang Tri phải thật lòng thật dạ mà tán thưởng một phen.
"Đừng ngồi xuống, trùng phía dưới cũng muốn bò ra rồi." Nam nhân tuy lời nói lạnh nhạt, lại vươn tay ra với hắn, muốn dìu hắn bước đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.