"Được rồi, tối anh sẽ lại ghé ăn cơm, lần này nhất định sẽ không không từ mà biệt." Giang Tri vừa ăn vừa nói với Tống Phi Xuyên, buổi trưa chớp mắt đã qua đi. Hắn nghĩ hai vợ chồng Tống Phi Xuyên đi sớm về trễ, buổi trưa chắc cũng phải chợp mắt một tí lấy sức, vì buổi tối lại bắt đầu một vòng xoay quay cuồng mới. Mà hắn cũng phải quay về kho hàng, đem đồ vật mua được hôm nay cất vào tuỳ thân không gian nữa. 
"Cần em phụ giúp gì không?" Tống Phi Xuyên biết hắn mua không ít nguyên liệu nấu ăn. 
"Tạm thời không cần, cảm ơn em. Vương Như, tôi đi trước đây." Giang Tri tạm biệt hai vợ chồng, liền chạy đến kho hàng chứa lương thực. 
Gặp lại cố nhân sau bao năm chia cách, Giang Tri tính toán ở lại đây thêm một đoạn thời gian. Hắn tới kho hàng nhỏ, chủ kho hàng mở cửa cho hắn, Giang Tri trả tiền thuê gốc còn boa thêm cho ông ấy một ít, rốt cuộc cũng nhờ người ta hỗ trợ trông coi dỡ hàng mà. Khi còn lại mình hắn trong kho, Giang Tri đóng cửa lại, lấy ra ngọc thạch cất trong áo. 
"Tiểu Lục, mở ra tuỳ thân không gian, ta muốn cất trữ đồ đạc." Giang Tri triệu hoán, S00006 liền tự khởi động: "Sử dụng [Sắp xếp tự động]." Màn hình trước mắt chợt loé, tự động ấn phím [Sắp xếp tự động], Giang Tri đứng nhìn tuỳ thân không gian hiện ra bao trùm lấy toàn bộ kho hàng, từng túi từng túi lương thực được tự động sắp xếp ngăn nắp trong không gian, thực phẩm đông lạnh cũng được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-chinh-phuc-toan-vi-dien/541765/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.