Lâu Tiêu vừa xuống đến trạm xe buýt là Luyện Vọng Thư đã nhìn thấy cô.
Sau khi bảo cô đến cửa ra A1, Luyện Vọng Thư đứng chờ, không bao lâu đã nhìn thấy cô nàng trông giống mèo ấy đi về phía mình.
Dĩ nhiên, cô cũng nhìn thấy cậu, nhưng ánh mắt chỉ dừng lại trên người cậu một chút, sau đó nhanh chóng hoàn hồn, ngượng ngùng ngoảnh đi, chờ đợi người sẽ chẳng xuất hiện ở đây – Thịnh Dực.
Hơi lạnh trong trung tâm thương mại không ngừng tràn ra từ phía cửa ra. Vì là cuối tuần nên có không ít người đến đây, hai người cứ đứng cách nhau một đám người ra ra vào vào, dường như chỉ là hai người xa lạ, hoàn toàn không quen biết.
Lâu Tiêu cầm điện thoại, hỏi Luyện Vọng Thư:【Cậu tới chưa đó?】
Luyện Vọng Thư nhận được tin nhắn này nhưng mặt vẫn vô cảm, ngón tay cũng không hề động đậy, không biết đang nghĩ gì.
Chưa được bao lâu, Lâu Tiêu lại nhắn thêm hai tin —
【Ở cửa ra A1 ấy, tớ nhìn thấy cái bạn hôm trước gọi cậu đi thư viện, cái bạn tóc xám ấy.】
【Tớ có nên lại gần chào bạn ấy một câu không? Nhưng mà tớ không dám, bạn ấy nhìn dữ lắm.】
Luyện Vọng Thư đang định nói sự thật cho Lâu Tiêu, nhìn thấy tin nhắn này hơi khựng lại, hỏi:【Cậu ghét cậu ta à?】
Lâu Tiêu:【Tớ có quen bạn ấy đâu mà ghét.】(Ebooktruyen.net)
Lâu Tiêu:【À mà, cậu đâu rồi, chưa đến à?】
Luyện Vọng Thư nhìn chằm chằm sáu chữ “Tớ có quen bạn ấy đâu” vài giây, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-phat-he/1975991/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.