Lâu Tiêu ngẫm đi ngẫm lại câu hỏi của Luyện Vọng Thư mấy lần, vẫn không tìm ra được logic, nên cô cân nhắc, hỏi lại một câu: “… Có hả?”
Luyện Vọng Thư thoáng dao động, bởi vẻ hoang mang trên mặt Lâu Tiêu không giống như là đang giả vờ.
Nhưng chuyện Lâu Tiêu tỏ tình với anh trai cậu cũng là do chính tai cậu nghe thấy, nên cậu kiên định với suy nghĩ của mình, hỏi lại Lâu Tiêu: “Không có à?”
Lâu Tiêu ngơ ngác, cô giơ điện thoại lên, hỏi thật cẩn thận: “Cậu có còn nhớ đây là ảnh của cậu không đấy?”
Luyện Vọng Thư nhìn hình nền điện thoại của Lâu Tiêu —
Ảnh của cậu, đúng, ảnh của cậu, nhưng Lâu Tiêu muốn bức ảnh này, chẳng lẽ không phải vì cậu sau khi nhuộm tóc đen rất giống với anh trai cậu à?
Tuy phản ứng của Lâu Tiêu hoàn toàn khác với tưởng tượng của cậu, tuy cậu vẫn luôn không dám nói rõ ràng trước mặt Lâu Tiêu, lần này nói ra suy nghĩ trong lòng mình cũng là vì không thể chịu đựng được việc Lâu Tiêu coi cậu như vật thay thế, nhưng nếu đã bắt đầu, thì chỉ có thể nói rõ ràng mọi chuyện.
Luyện Vọng Thư: “Họp phụ huynh học kỳ 1, cậu tỏ tình với anh trai tôi, tôi nghe hết rồi.”
Lâu Tiêu: “Hả?”
Họp phụ huynh? Tỏ tình?
Lâu Tiêu nghĩ ngợi một lúc mới nhớ ra chuyện này, cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề nằm ở đâu, cuối cùng cũng hiểu tại sao bây giờ Luyện Vọng Thư lại phản ứng như thế, thậm chí, cô còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-phat-he/1975962/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.