Buổi tối trước ngày đến nhà ông nội Luyện, Lâu Tiêu mất ngủ, vì bây giờ cô mới nhận ra, mình không phải chỉ là đi tham quan vườn hoa và nhà kính của ông, mà là đi ra mắt người lớn nhà Luyện Vọng Thư.
“Tiến triển nhanh quá rồi đó.” Lâu Tiêu mất ngủ gọi điện thoại cho Luyện Vọng Thư, bày tỏ sự căng thẳng của mình.
Luyện Vọng Thư suýt thì tức cười: “Anh còn tưởng em không sợ, hóa ra là lúc trước em chưa kịp nhận ra à?”
Lâu Tiêu nằm lên gối, cẳng chân giơ lên lắc qua lắc lại: “Lần đầu yêu đương, hơi sơ suất, làm sao?”
Luyện Vọng Thư: “Thế làm sao đây? Em bảo anh ngủ sớm, còn em lại thức khuya thì cũng không được.”
Lâu Tiêu nghe giọng Luyện Vọng Thư trong tai nghe, nói: “Anh hát cho em nghe đi, có khi em nghe xong sẽ không căng thẳng nữa.”
Luyện Vọng Thư cực kì dứt khoát: “Anh không biết hát.”
Lâu Tiêu vỗ nhẹ hai cái vào gối: “Anh biết! Hôm trước em nghe thấy anh ngâm nga «Thước Vũ» rồi.”
«Thước Vũ» chính là bài hát mà Lâu Tiêu đã hát ở phòng live stream của Mộ Đông Dương, bản hoàn chỉnh có sức mạnh ghê gớm hơn hẳn, sau khi Lâu Tiêu phát hành ủy quyền, các bài cover và phân tích ca từ của bài hát phủ sóng toàn bộ kênh Y.
(Thước Vũ: lông chim ác là)
Luyện Vọng Thư cũng thường xuyên nghe, nên trong lúc lơ đãng ngâm nga vài câu.
Luyện Vọng Thư: “Anh hát không hay.”
Lâu Tiêu chân thành nói: “Em nghe anh hát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-phat-he/1975953/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.