Hệ thống vì câu hỏi của Lâu Tiêu mà im lặng.
Mọi suy đoán của nó đều lấy cốt truyện trong sách làm chuẩn nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, nó đột nhiên nhận ra rằng suy nghĩ của con người không thể tóm gọn trong những thứ giấy trắng mực đen đơn giản. Lòng người rất khó đoán, cho dù nó nắm giữ một khối lượng khổng lồ dữ liệu, có trung tâm nhân cách hóa, vẫn không thể nào đưa ra được câu trả lời chắc chắn.
Lâu Tiêu: “Không biết cũng không sao, dù sao thì tao cũng không vì mi làm không tốt mà trừng phạt mi, đừng căng thẳng.”
Hệ thống: 【Hệ thống không căng thẳng.】
“Thế sao mi im thế, tao còn tưởng lại mi sợ rồi đó.” Lâu Tiêu đặt điện thoại xuống, nói với giọng điệu thoải mái: “Mi quá nhát gan, động cái là khóc, có gì hay mà khóc. Dù là chị tao bị một khía cạnh khác của Luyện Tịch kích thích, hay là bị sắc đẹp của Luyện Tịch kích thích, thì chỉ cần chị ấy sẵn lòng cho Luyện Tịch thêm một cơ hội thể hiện, là đã chứng minh rằng có khả năng thực hiện được kết cục trong sách, đúng không?”
Hệ thống: 【Nhưng trong đó còn có cốt truyện của hơn nửa năm…】
Lâu Tiêu: “Cốt truyện hơn nửa năm đó chiếm bao nhiêu phần trăm trong độ hoàn thành?”
Hệ thống: 【12%】
Lâu Tiêu: “Kết cục chiếm 20%, chọn cái nào mi còn không biết à?”
Hệ thống: 【Nhưng mà…】
Lâu Tiêu không cho hệ thống cơ hội nói hết, cô dẫn dắt nó theo suy nghĩ của mình: “Mi quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-phat-he/1975939/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.