Vừa chạy ra khỏi quán bar, Lí Thi Mạn nhìn thấy bên ngã tư đường đãcó một vài người chạy tới. Cô sợ hãi đến nỗi chỉ muốn ngồi lên xe trốnthoát khỏi cái nơi quái quỷ này.
“Gọi tắc xi nhanh lên!”
“Phía sau như thế kia mà còn muốn ngồi tắc xi? Đang tắc đường đôngnghịt người, chỉ cần ngồi lên xe thôi là bọn họ đã có thể dễ dàng chặnđầu chúng ta.” Hạ Nhĩ Bình cầm chặt cánh tay nhỏ bé hơi run run, “chạytheo hướng này.”
Nhìn anh kéo cô chạy vào một con ngõ nhỏ, Lí Thi Mạn thắc mắc khẩntrương vùng vẫy, có thể nói đầu cô bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo. “Saolại chạy vào con ngõ nhỏ này làm gì? Chạy đến nơi đông người cầu cứukhông phải tốt hơn sao?”
“Nơi đông người thì làm sao mà chạy được chứ, hơn nữa tôi đảm bảo,chỉ cần nhìn thấy người truy đuổi chúng ta là một đám lưu manh, thìtuyệt đối sẽ không có một ai chịu ra tay cứu giúp.”
Con đường vòng vo, ánh đèn chập choạng chiếu lên thân hình của một nam một nữ đang ra sức chạy.
Mặc dù hai người không hợp nhau nhưng Lí Thi Mạn biết Hạ Nhĩ Bìnhkhông hề lừa cô. Bởi lúc ở quán bar khi nãy, đối mặt với sự quấy rầy của Hào ca, quang minh chính đại như vậy mà dường như không có một ai dámgiải vây cho cô, ngược lại còn lui rất xa.
Chạy theo anh, cô nghĩ mình thật là may mắn vì hôm nay đi giày vải,bằng không thì chắc chắn cô đã tê liệt chân từ lâu. Chính lúc này đâythì cô cảm giác đám người đằng sau đã đuổi kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-la-da-thu/102551/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.