Ngụy Chấn Quốc trầm ngâm một hồi rồi hỏi: “Cậu thấy chuyện này thế nào?”
Vương Chí Viễn không ngờ lão trưởng lại ném câu hỏi khó này cho ông ta.
Nghĩ đi nghĩ lại, ông ta trịnh trọng nói: “Tôi cảm thấy cần phải giải quyết việc chung, chỉ cần bản thân tập đoàn Hoa Thanh không có vấn đề gì là được. Nhưng nếu Lưu Minh Vũ lấy việc công làm việc tư, vậy thì... cần phải trừng phạt nghiêm khắc.”
“Ừm, khá lắm.” Ngụy Chấn Quốc cười hài lòng.
Vương Chí Viễn thở phào nhẹ nhõm. Ông ta biết thật ra ban nãy lão trưởng đang thăm dò ông ta.
Suy cho cùng đây cũng là Trung Quốc, dù Lý Phù Sinh là rồng cũng phải ngoan ngoãn cuộn mình lại ở trước mặt quốc gia. Nếu vì thân phận của anh mà e dè, rõ ràng ông ta không phải là một thành viên đạt tiêu chuẩn trong tổ chức Thứ Sáu.
Nửa tiếng sau, Lưu Minh Vũ đang ngồi trên ghế làm việc, trên mặt không giấu được vẻ hưng phấn. Lần này có thể móc nối quan hệ với nhà họ Bạch và nhà họ Trịnh, sẽ giúp ích rất nhiều cho tiền đồ sau này của ông ta.
Đúng lúc này, điện thoại từ Hoàng Thành đã gọi đến văn phòng của ông ta.
Sau khi Lưu Minh Vũ nhìn thấy rõ số điện thoại, đã nhanh chóng thu hồi cảm xúc. Sau khi bắt máy cung kính nói: “Điện chủ Ngô.”
“Ông đã cử người đi kiểm tra tập đoàn Hoa Thanh đúng không?”
Nghe thấy câu hỏi này, con ngươi của Lưu Minh Vũ chợt thu nhỏ. Trực giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-bang-gia-phai-long-toi/3401726/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.