Nếu vừa nãy không khôi phục lý trí vào giây phút quan trọng thì rất có thể anh đã “xơi” người ta rồi!
“Bệnh gì?”
Chu Hân Minh hùng hổ hăm dọa.
“Một loại bệnh tâm lý!” Lý Phù Sinh cười gượng.
Chu Hân Minh thoáng ngẩn người.
Tuy cô ấy hiểu biết không nhiều về bệnh tâm lý nhưng cũng biết rắng thông thường người mắc loại bệnh này đã từng phải chịu kích thích rất lớn.
“Thật không?”
“Thật!” Lý Phù Sinh cười khổ nói.
Chu Hân Minh cảm thấy có lẽ đối phương không nói dối, địch ý trên người cũng dần dần tiêu tan.
Cô ấy cất súng, lạnh lùng nói: “Tôi có một người bạn thân là chuyên gia tâm lý, ngày mai giới thiệu cho anh làm quen.”
“Không cần, không cần đâu” Lý Phù Sinh tùy tiện từ chối.
Anh hiểu rõ bệnh tình của mình, bác sĩ tâm lý hoàn toàn không chữa được bệnh của anh.
“Tôi nói cho anh biết, bạn thân của tôi là chuyên gia uy tín, anh nhất định phải đi chữa trị!” Chu Hân Minh nói với giọng điệu không cho phép từ chối.
Cô ấy muốn biết răng Lý Phù Sinh thật sự bị bệnh hay là muốn nhân cơ hội lợi dụng cô ấy.
Hơn nữa, nếu Lý Phù Sinh bị bệnh thật, nếu không chữa khỏi, khó bảo đảm rằng mỗi lần anh tái phát bệnh cũ liệu có làm hại cô ấy không!
“Thịnh tình khó chối từ”
Lý Phù Sinh không thể làm gì khác ngoài việc đồng ý.
Hai người họ lại ngồi xuống ghế sô pha, sau khi trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-bang-gia-phai-long-toi/3401687/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.