Hoàng Thành, hồ Kinh Tây.
Một ông già khoảng bảy mươi tuổi đang ngồi bên hồ thả câu.
Nắng sớm xuyên qua kẽ chiếu xuống phủ xuống người ông ấy một tầng ánh sáng hài hòa.
Bên cạnh ông cụ có một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi lặng lẽ chờ đợi.
Không phải ai khác, là Vương Chí Viễn, người có thể khiến Vương Chí Viễn cung kính đối xử như vậy, chắc chắn không phải là người bình thường.
Ở Trung Quốc, cho dù là Nanh Sói uy danh hiển hách trong quân đội hay Dao Nhọn khiến kẻ địch ở ngoài biên giới nghe tin đã sợ vỡ mất mật, hoặc là tổ chức thứ sáu hành động trong bóng tối đều thuộc dưới quyền điện Hắc Long.
Ông cụ tên là Ngụy Chấn Quốc, chính là người phụ trách tối cao của điện Hắc Long.
“Chí Viễn à, đến đây gặp tôi vì có chuyện gì lớn đã xảy ra sao?” Ngụy Chấn Quốc từ tốn hỏi.
Vương Chí Viễn cung kính nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì lớn.”
“Ha ha, không phải chuyện gì lớn sao?”
Ngụy Chấn Quốc gật đầu mỉm cười, vạch trần nói: “Tôi đã nghe nói tối qua anh đến Hoàng Thành, hôm nay mới sáng sớm đã đến đây gặp tôi.”
Vương Chí Viễn cười gượng: “Tôi biết ngay không giấu được ông cụ mà.”
Ông ta thoáng khựng lại rồi rủ rỉ nói: “Có một tên đặc biệt tiến vào Trung Quốc, tôi tạm thời không biết nên giải quyết thế nào, vì vậy tôi mới đến đây gặp cụ, mong rằng cụ có thể cho tôi vài lời khuyên.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-bang-gia-phai-long-toi/3401661/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.