Một tuần kể từ lần Khoan Mạt đến, Tùng Cương cùng Diệp Sơn đi ăn trưa. Bởi vì lúc y từ bên ngoài trở về vừa lúc gặp Diệp Sơn muốn đi ăn.
Diệp Sơn biểu thị có chuyện muốn cùng Tùng Cương nói, cho nên mời y cùng nhau ăn bữa trưa. Tùng Cương không thể cự tuyệt, Vì vậy hai người vào quán cà phê gần đấy.
“Lúc này các cậu thế nào?”
Nghe được Tùng Cương hỏi, Diệp Sơn có điểm mê hoặc.
“Chính là chuyện cậu cùng với Khoan Mạt…”
Hiểu được Diệp Sơn mỉm cười.
“Từ lúc cùng Tùng Cương nói qua, Khoan Mạt đều có hảo hảo gọi điện i trở lại, tuy rằng nội dung không có gì trọng yếu, thế nhưng cơ hồ mỗi ngày đều gọi.”
Tùng Cương không thể phủ nhận chính mình cảm thấy thất vọng.
“Tuy rằng không thể bình thường gặp mặt, thế nhưng mỗi ngày đều nghe được thanh âm mà nói cũng không quá tịch mịch.”
Nga, Tùng Cương phụ hoạ theo.
“Đúng rồi đúng rồi, tôi bình thường cùng Khoan Mạt có nhắc tới Tùng Cương nga.”
Cái gì? Tùng Cương hỏi ngoặc một câu.
“Cậu nghĩ xem, Tùng Cương cậu rốt cuộc là bằng hữu chung của hai chúng tôi đi? Hơn nữa, Khoan Mạt tựa hồ vô cùng chú ý Tùng Cương nga.”
Nghe được hai chữ chú ý này, Tùng Cương trong nháy mắt toát ra mồ hôi lạnh.
“Chú ý cái gì?”
“Chính là giống nhau làm nam nhân ah. Tùng Cương không phải rất tuấn tú sao? Công tác có khả năng, tính cách chăm sóc, có lẽ tôi đây là đồng kỳ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan/2391331/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.