Nếu đối phương đã gọi đích danh mình, cũng không có cách nào coi như không nhìn thấy. Huống chi Phúc Điền đã đi tới chỗ bọn họ.
“Cậu cũng biết quán này sao? …”
Nói xong, Phúc Điền chuyển tầm mắt đến nam nhân đối diện, Khoan Mạt đối hắn gật đầu hỏi thăm.
“Đã lâu không gặp.”
“Xin chào.”
Không quan tâm đến sự tồn tại của Khoan Mạt, Phúc Điền hướng phía Tùng Cương nói: “Bạn gái tôi cứ nhất quyết muốn ăn ở quán này, có thể ngồi cùng bàn không?”
Bởi vì hôm nay mong đợi chính là có thể cùng Khoan Mạt đơn độc ở chung, vì thế y cảm thấy do dự trong chốc lát, kết quả ngược lại Khoan Mạt ngồi đối diện đã mở miệng nói trước: “Tôi không sao cả.”
“Ah, như vậy ah. Vậy thì thật ngại.” Phúc Điền lập tức ra cửa, dẫn bạn gái vào. Người kia cũng không phải Cương Lâm của bộ phận kinh doanh, thoạt nhìn là bạn gái mới. Không hổ là đối tượng mà Phúc Điền luôn chú trọng ngoại hình lựa chọn, chỉ nhìn khuôn mặt đã là tiêu chuẩn của mỹ nhân trở lên.
“Thật ngại, đã quấy rầy.”
Nữ nhân kia sau khi ngồi xuống liền hướng phía Khoan Mạt cùng Tùng Cương khẽ mỉm cười, ấn tượng ban đầu cũng không xấu. Bởi vì bên cạnh có người, Khoan Mạt vốn ít nói chuyện lại càng thêm trầm mặc. Ngược lại Phúc Điền cùng cô gái kia, đại khái vẫn còn trong thời kì yêu đương cuồng nhiệt, liền chỉ bởi vì vài đề tài đơn giản mà cười liên tục.
“Đúng rồi, trước đây tôi cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan/2391308/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.