Nam nhân này rất thích kể những chuyện bất thiện trước đây, cũng rất thích cùng Tùng Cương nói chuyện. Chuyện khi còn bé, chuyện thời là học sinh, lúc nghe hắn kể thật giống như được nhìn thấy Khoan Mạt của trước kia, khiến Tùng Cương hết sức cao hứng. Hắn không chỉ một lần hỏi y, “Anh không biết nói chuyện gì thú vị, em sẽ không cảm thấy nhàm chán phải chứ?”. Tùng Cương mỗi lần đều nói với hắn không sao cả.
Tùng Cương cũng không phải vì Khoan Mạt gọi mới đi ra ngoài, mà là vì muốn được gặp hắn, cho nên dù mệt mỏi cũng cố gắng gặp hắn. Bởi vì nhìn thấy hắn, cùng hắn ở chung một chỗ, làm Tùng Cương cảm thấy thập phần an tâm. Khi ở cùng Khoan Mạt, cho dù gặp chuyện bực mình như nào, cũng có thể quên đi. Nhưng là, nói không chừng Khoan Mạt chỉ là vì qúa bận rộn, hoặc tâm tình không tốt. Có khi chỉ là y quá để tâm, mới có thể cho rằng chính mình đã để lộ thân phận nam nhân. Bất cứ là ai cũng sẽ có lúc muốn yên tĩnh một mình, không muốn bất cứ người nào xung quanh tiếp xúc đi?
Tùng Cương trong đầu lúc này cũng chỉ có duy nhất chuyện này, những thứ khác cũng không còn tâm trí để suy nghĩ. Hẳn là không phải do thân phận nam nhân của y bị phát hiện rồi đi? Chẳng lẽ chính mình đã chọc giận hắn lúc nào mà không biết sao? Tùng Cương cầm điện thoại, mặc dù Khoan mạt không gọi điện cũng không nhắn tin, nhưng y cũng có thể chủ động thử một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan/2391298/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.