Trình Dao Dao lật bụng mèo trắng lên, Nhưỡng Nhưỡng vùng vẫy mấy lần rồi nằm ngoãn ngoãn trêи đất, lông meo của nó hơi dài, bình thường không nhìn ra, lúc này cái bụng màu hồng căng tròn không hợp với thân hình nhỏ nhắn xinh xắn này.
Trình Dao Dao kinh ngạc nói: “Mang… mang thai rồi!”
Tạ Chiêu cũng ngồi xuống, hai người quan sát mèo trắng, ánh mắt không hẹn đều nhìn về phía Cường Cường.
Cường Cường không phát hiện ánh mắt hai người, nó chạy đến ɭϊếʍ tai Nhưỡng Nhưỡng, Nhưỡng Nhưỡng lập tức vả một phát.
“Ôi! Em đừng đánh Cường Cường nhà chị!” Lần này Trình Dao Dao cực kỳ bực tức.
Mèo trắng kêu meo meo, nó tránh khỏi tay rồi lắc người đi ra, Cường Cường còn vui vẻ chạy theo sau ʍôиɠ nó.
Trình Dao Dao hốt hoảng: “Sao em cảm giác trêи đầu Cường Cường có thêm ít lông xanh nhỉ?”
Thể nào Nhưỡng Nhưỡng lại quay về, hóa ra là đến ở cữ. Trong mắt cô bây giờ chỉ thấy Cường Cường là hiệp sĩ đổ vỏ. Mặc dù như thế, Tạ Chiêu vẫn lấy ít sữa đổ vào bát mèo trắng.
Ngày hôm sau bà Tạ biết chuyện, bà cười hớn hở nói: “Thai của mèo con chỉ tầm 2,3 tháng thôi, tính theo tháng, có thể là của Cường Cường nhà chúng ta!”
Trình Dao Dao bổ sung: “Cũng có thể không phải mà.”
Bà Tạ vẫn vui vẻ: “Quản nó phải hay không, bụng to như vậy, Nhưỡng Nhưỡng ở bên ngoài ăn không đủ no, mau đi làm ít đồ ăn bồi bổ cho nó đi!”
Ngày nào Trình Dao Dao cũng nấu cơm mèo 5,6 lần, cứ cách hai ngày Tạ Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417920/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.