Nhận được lời hứa hẹn, Trình Dao Dao duỗi ray ra khỏi chăn, cô bàn tay nhỏ vào bàn tay lớn của Tạ Chiêu vui vẻ nói: “Vậy chúng ta đón Tiểu Phi về, sau đó mời Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong tới nữa. Dâu tây trong vườn chín rồi, chúng ta làm tiệc dâu tây.”
Dâu tây trong vườn chỉ có 18 quả thôi. Tạ Chiêu nuốt lời này xuống, coi như có 8 quả, bao yếu ớt muốn làm tiệc dâu tây thì nhất định phải làm được.
Trình Dao Dao nhận được một nụ hôn chúc ngủ ngon, cô nắm tay Tạ Chiêu ngọt ngào ngủ thϊế͙p͙ đi.
Huyện Lâm An là một tòa thành cổ, dân cư tập chung đông đúc, những ngôi nhà kiểu cũ và kiến trúc mới ở niên đại 60,70 mọc san sát nhau. Sáng sớm, dân cư xếp thành một hàng dài trước khu bán thực phẩm và khu bán đồ ăn chín, ai cũng xách một cái rổ, bên trong rổ đựng túi và bát, họ rướn cổ lên chờ đến lượt.
Bà chủ có kinh nghiệm để mấy đứa bé trong nhà phụ giúp, người phụ trách hàng thịt, người phụ trách hàng đậu hũ, người đến mua sau thì phải xem vận may rồi. Việc cung ứng thức ăn ở chợ thiếu hàng nghiêm trọng, đi sớm có thể mua được một ít thịt và rau xanh, đi muộn chỉ có thể mua rau héo và mấy quả cà chua vớ va vớ vẩn.
Dưới tình hình này, chợ đen trở thành tầm ngắm của người trong huyện.
Nhóm bán hàng bị xem thường là bọn đầu cơ trục lợi xuất hiện đông như kiến, họ vận chuyển các loại nguyên liệu nấu ăn mới mẻ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417893/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.