(Tu La Tràng: là ngôn ngữ Phật giáo, người ta thường dùng nó để hình dung chiến trường thê thảm. Ngoài ra nó còn có ý là một người cố gắng sống sót trong hoàn cảnh khó khăn.)
Nhà họ Thẩm bao trọn một phòng ăn, Trình Chinh, Ngụy Thục Quyên và khách mời đã tới đông đủ, họ đang nói chuyện náo nhiệt trong phòng. Trêи bàn chính đặt một cái bánh kem hai tầng.
Trình Dao Dao vào phòng lấy quà ra cười nói: «Chúc dì sinh nhật vui vẻ ạ. »
Mọi người ồn ào nói: « Dao Dao, Thẩm Yến, hai người đến chậm nhé, phải phạt rượu! »
Trình Chinh cười nói: «Dao Dao nhà tôi không thể uống rượu, Dao Dao đến đây, ngồi cạnh bố. »
Trình Chinh và Ngụy Thục Quyên ngồi cạnh nhau, có lẽ Ngụy Thục Quyên đã bị giáo huấn qua, mặt bà kéo căng không rêи một tiếng, cũng không nói lung tung.
Mẹ Thẩm ăn mặc rực rỡ, bà cười nắm chặt tay Trình Dao Dao : «Dao Dao là con gái, không thể uống rượu. Được rồi, mọi người mau ngồi xuống đi. Dao Dao ngồi cạnh dì. »
Trình Dao Dao nhìn Trình Chinh, Trình Chinh cười nói : «Dì bảo con ngồi thì con ngồi đi. »
Trình Dao Dao đành phải ngồi xuống. Mọi người cực kỳ nhiệt tình với Trình Dao Dao, trong bữa ăn, họ luôn tìm cách mời rượu nói chuyện, hỏi thăm cuộc sống ở nông thôn của Trình Dao Dao, nhưng đều bị nhà họ Thẩm ngăn lại làm nhóm người trêu chọc không ngừng.
« A Yến và Dao Dao cùng nhau xuống nông thôn, tình cảm phát triển nhanh chóng, cũng biết che chở Dao Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417856/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.