Một lát sau, bàn đối diện ồn ào một trận: “Thêm bát đũa! Thêm đồ ăn!”
Lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhàng, có người nhỏ giọng mắng: “Một đám du côn, lưu manh!”
Trong quán ăn vốn dĩ đã náo nhiệt, thanh âm đám người này oẳn tù tì uống rượu ầm ấm như muốn lật cả nóc nhà. Trình Dao Dao nhăn mũi, Tạ Chiêu nói: “Muốn chuyển sang chỗ khác không?”
Tạ Chiêu đặc biệt dẫn cô đến nhà hàng, Trình Dao Dao không muốn hắn thất vọng, cô cười lắc đầu: “Không sao, cách bình phong nên không ồn ào lắm. Đồ ăn ở quán này rất ngon đó.”
Tạ Chiêu yên lặng nhìn bình phong, không nói gì nữa.
Cua hấp nhanh chóng được bê lên: Một cái vỉ hấp bằng tre lót lá sen, bên trêи có hai con cua hấp màu đỏ cam nóng hổi, mùi lá sen và mũi nước sốt cua bay vào mũi. Còn có một bát nước chấm gừng, một bình rượu hoa quế được hâm nóng.
Bác gái bê cua nói: “Hai người có cần bóc vỏ không?”
Trình Dao Dao cười gật đầu: “Lầm phiền ạ.”
Bác gái rửa sạch tay, cầm một con cua bóc vỏ. Bác vặn chân cua ra trước, bóc sạch vỏ, sau đó bóc phần thân.
Đối diện với ánh mắt khó hiểu của Tạ Chiêu, Trình Dao Dao giải thích: “Anh cũng không biết bóc vỏ cua, bác gái làm rất thành thạo.”
Bên trong quán ăn lâu đời ở Tô Châu có một loại phục vụ ngoài định mức, đây cũng coi là một loại biểu diễn. Bác gái chuyên nghiệp bóc vỏ cua chỉ cần mấy phút, mà còn bóc sạch sẽ, không lãng phí tí thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417841/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.