Tạ Chiêu nói xong liền cúi đầu ăn tiếp, Trình Dao Dao còn đang suy nghĩ: “Tiêu hao? Tiêu hao cái gì?”
“Ăn ngon lắm.” Tạ Chiêu ăn sạch bát mì: “Còn nữa không?”
Trình Dao Dao lập tức vui vẻ nói: “Còn! Chờ em chút!”
Kỹ thuật nấu ăn của Trình Dao Dao rất tốt, Tạ Chiêu ăn liên tục. Đây là món mì ngon nhất mà hắn từng ăn. Bát mì nóng hổi để trước mặt Tạ Chiêu, Trình Dao Dao lấy thêm hai thìa dầu cua để lên trêи, đổ thêm ít mắm tôm: “Loại mắm tôm này phải đợi đến mùa tôm mua về làm, rửa sạch tôm sau đó ngâm trong nước mắm, ăn ngon hơn nước tương phổ thông nhiều. Em dùng cách làm dầu cua đổi với ông ấy nhưng ông ấy cũng không chịu.”
Tạ Chiêu trộn đều mì, dầu cua hòa tan, thơm nức mũi: “Em Dao Dao tự làm?”
“Anh có thể nếm được sao?” Trình Dao Dao khen ngợi nói: “Em cứ nghĩ anh ăn cái gì cũng giống như trâu gặm hoa mẫu đơn vậy, ăn một hơi hết sạch.”
“…” Tạ Chiêu trộn xong đặt bát mì trước mặt Trình Dao Dao, thuận tay cầm bát mì hơi nguội của Trình Dao Dao: “Đang còn nóng ăn đi.”
“Nóng quá.” Trình Dao Dao buồn bực nhìn hơi nóng bốc lên, không có cách nào ăn.
Tạ Chiêu nói: “Muốn anh bón em không?”
Trình Dao Dao nâng cằm nhỏ, yếu ớt nói: “Anh nhất định muốn bón em, em cũng không ngại đâu.”
Tạ Chiêu gắp một đũa mì giơ lên: “Muốn ăn thì tự qua đây ăn.”
Trình Dao Dao quỳ gối trêи ghế thò người qua bàn, há mồm: “A — ”
Trình Dao Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417839/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.