Trời dần dần tối, ông lão gác cổng đốt đèn lên. Trình Dao Dao xoa cánh tay, cô không mặc áo khoác dày nên thấy hơi lạnh.
Ông lão gác cổng thúc giục cô mấy lần: “Có người tìm cháu, ông sẽ báo cho cháu đầu tiên. Cháu mau về ăn cơm đi, cơm ở nhà ăn bị cướp hết rồi!”
Lúc này Trình Dao Dao mới chậm chạp đi về.
Tối nay nhà ăn nấu mấy món rất ngon, một nồi thịt hầm cà, một nồi canh cá hầm, cơm trắng cung cấp liên tục.
Trình Dao Dao lấy một ít cơm trắng, chọn một chỗ còn trống ngồi xuống. Cô vừa ngồi xuống thì tiếng cười nói của nhóm người Lưu Duyệt lập tức ngừng lại, vô cùng yên tĩnh.
Trình Dao Dao nhìn thức ăn trêи bàn. Hôm nay cô đến muộn, trong nồi sắp hết đồ ăn rồi, chỉ còn thừa một ít ở dưới đáy nồi dính mỡ. Trình Dao Dao không ăn nổi phần còn thừa này, cô chỉ chan ít canh trộn với cơm.
Một hộp cơm được đẩy tới trước mặt Trình Dao Dao. Cô ngẩng đầu, Mạnh Duệ cười với cô, nói khẽ: “Tôi thấy cô muộn rồi còn chưa đến ăn nên giữ lại mấy món cho cô.”
Trình Dao Dao không quan tâm, cô trộn đều cơm: “Cảm ơn, tôi không đói lắm.”
Mạnh Duệ khuyên cô: “Cô ăn thêm đi, Ngày mai phải đóng mấy cảnh quan trọng. Ăn cơm xong… Chúng ta tập luyện một đoạn được không?”
Ngày mai có cảnh hôn và cảnh làʍ ȶìиɦ, đêm hôm khuya khoắt đi tập luyện? Suy nghĩ nhỏ mọn của Mạnh Duệ làm Trình Dao Dao thấy phản cảm, cô đẩy hộp cơm ra: “Không đi.”
Mạnh Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417837/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.