Mặt trăng sáng rõ trêи bầu trời đêm, ngôi sao lấp lánh bao bọc xung quanh.
Trong sân Tạ gia hôm nay rất yên tĩnh, Tạ Phi tắm xong bê chậu ra, gọi Tạ Chiêu đang ngồi trong sân: “Anh, anh còn ngồi đấy làm gì vậy?”
Bà Tạ nói: “Tiểu Phi, cất gà con vào phòng đi, đêm nay nhiều sương, đừng đỏ bọn nó bị lạnh cóng.”
“Dạ.” Tạ Chiêu cất chậu, xách giỏ gà con lên. Gà con có bộ lông màu vàng nhạt tụ tập lại một chỗ, phát ra âm thanh chíp chíp non nớt, trong đó có một con gà mập mạp, trêи đỉnh đầu có một nhúm đỏ, nó gạt mấy con gà khác ra chạy tới mổ tay Tạ Phi.
Tạ Phi cười nói: “Đây là con gà của chị Dao Dao, anh, anh nhìn nó hung dữ chưa này. Ai, cũng không biết chị Dao Dao đi đến đâu rồi.”
Vai Tạ Chiêu khẽ động, bà Tạ vội vàng kéo Tạ Phi qua, thấp giọng nói: “Đừng làm phiền anh cháu, không được nhắc tới Dao Dao trước mặt nó!”
Tạ Phi không hiểu nói: “Do anh trai không chịu đi cùng chị…”
“Anh trai cháu… Được rồi, nói cháu cũng hiểu đâu.” Bà Tạ đuổi cô đi: “Nhanh về phòng đi.”
Tạ Phi nửa hiểu nửa không chớp mắt, cô nhìn bóng lưng Tạ Chiêu ngồi trong sân, mang gà con về phòng.
Tạ Chiêu ngồi trêи bậc thang trong sân, bên cạnh có một cái giường tre. Dưới ánh trăng, giường tre phát sáng như ngọc, bên trêи trải một tấm thảm. Tay Tạ Chiêu nhẹ nhàng vuốt ve thành giường, giống như Trình Dao Dao còn đang nằm ở trêи, tiếng nói kéo dài, làm nũng gọi Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417835/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.