Editor: Trâu lười “Tôi đến ở nhà Tạ gia.”
Một tiếng vang lên, xung quanh yên tĩnh một lúc. Mọi người nhìn lẫn nhau: “Tạ gia? Tạ gia nào?”
Sau đó, xôn xao ầm ĩ như nước rơi vào chảo dầu: “Còn Tạ gia nào nữa! Nhà địa chủ đó!”
Trước giải phóng, họ Lâm ở thôn Điềm Thủy đều là tá điền nhà Tạ gia. Sau giải phóng, họ Lâm ngược lại biến thành gia tộc lớn trong thôn, chỉ có rất ít người họ khác, đây cũng là một trong những nguyên nhân làm Tạ gia mấy năm nay khó khăn như vậy. Dù sao ở nông thôn niên đại này, nhân khẩu thịnh vượng mới có thể đảm bảo không bị bắt nạt.
Lúc này, tất cả mọi người sôi trào, Lâm Đại Phú quát lớn mấy tiếng nhưng cũng không thể làm đám người yên tĩnh lại, đặc biệt là những thanh niên to xác trẻ tuổi, đều đang ồn ào: “Sao có thể để thanh niên trí thức Trình vào nhà địa chủ ở được!”
“Đúng, không được, tuyệt đối không được!”
Những người khác cũng đều chụm đầu ghé tai, náo nhiệt vô cùng: “Chuyện gì vậy? Thanh niên trí thức Trình mắt để trên đỉnh đầu, còn muốn vào nhà Tạ Tam ở?”
“Hai người này không phải làm việc cùng một chỗ sao, trai chưa vợ, gái chưa chồng…”
Trong lúc nhất thời cái gì cũng nói, người người đều kích động, còn náo nhiệt hơn vở kịch năm trước. Trình Dao Dao ngồi ngay ngắn bên trong náo nhiệt, quay đầu nhìn về một bên, một thân hình đứng cách không xa đám người, nửa người đều ở trong tối, giống như một người ngoài cuộc.
Trình Dao Dao không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417778/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.