Editor: Trâu lười Khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao mỗi ngày biến đổi 800 lần, Tạ Ba vẫn không hiểu quy luật này. Hắn dọn đồ xong, đi đến tảng đá lớn cầm giày của Trình Dao Dao về, nắng to, giày đã phơi khô.
Tạ Ba để giày bên chân Trình Dao Dao, bàn chân trắng bóc lập tức giẫm xuống, suýt chút đạp vào tay Tạ Ba. Da thịt cả người cô non mềm như tơ lụa, gót chân cũng trơn nhẵn mềm mại, cọ vào tay Tạ Ba sinh ra đốm lửa, nóng nực nửa ngày.
Lúc đi qua suối, Trình Dao Dao chú ý cẩn thận, bàn chân chậm rãi dò xét trong nước, giẫm trên hòn đá cuội đứng vững, lại vươn chân khác vào.Nước suối vui thích chà sát qua, nhìn mặt nước chăm chú sẽ làm cho người ta sinh ra ảo giác sóng nước đi theo, lay động.
Trình Dao Dao nắm chuôi đao bổ củi của Tạ Ba, cẩn thận qua suối, cũng không bị trượt chân, yên ổn lên bờ.
Lần qua suối này làm Trình Dao Dao tự tin hơn nhiều, còn tuyên bố ngày mai muốn tự mình qua suối. Tạ Ba yên lặng không nói, nước ở dòng suối nhỏ không đến vượt quá mắt cá chân, nghe giọng nói của Trình Dao Dao ngược lại giống như đàn vịt xanh đỏ muốn qua sông.
Đường từ ruộng về thôn rất xa, lúc đến còn tốt, lúc về cảm thấy con đường trở nên dài đằng đẵng. Huống hồ Trình Dao Dao chăm chỉ làm việc cả ngày nay, bắp thịt đau nhức hôm qua chưa được nghỉ ngơi, lại tiếp tục dùng sức quá mức, mệt mỏi muốn tan thành từng mảnh.
Trình Dao Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417763/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.