Editor: Trâu lười Môi anh đào, hàm răng đều đặn, nhẹ nhàng cười một tiếng làm hồn xiêu phách lạc.
Trong lòng Tạ Ba như móng vuốt mèo nhỏ cào, không đau, lại nổi lên cảm giác xa lạ khó nói lên lời. Hắn quay đầu, nhấc xẻng sắt đi vào bên trong ruộng, bắt đầu dạy Trình Dao Dao làm việc.
Bùn đất bên trong luống trồng bị đổ hết do mưa to bào mòn, làm đất cứng lại. Bọn họ phải làm mềm luống đất, rải hạt giống đậu nành lên, rồi tưới nước.
Tạ Ba quen trầm mặc, nói chuyện mười ngắn gọn. Chỉ thấy hắn cắm xẻng sắt vào trong bùn đất, một chân dẫm xẻng sắt sâu vào trong đất, lại bẩy lên, khối bùn đất lớn bị lật lên: “Cứ như vậy, làm lại. Xem hiểu rồi?”
Trình Dao Dao mở to hai mắt nhìn, cái hiểu cái không gật đầu.
Tạ Ba đưa xẻng sắt cho cô: “Cô thử một chút.”
Trình Dao Dao lấy xẻng xúc trên mặt đất, “Leng keng” một tiếng tạo ra vết tích màu trắng nhàn nhạt, chấn động đến lòng bàn tay thấy đau.
Trình Dao Dao ngẩng đầu, nhìn Tạ Ba: “…”
Tạ Ba nhíu mày, duỗi tay cầm xẻng sắt uốn nắn động tác của Trình Dao Dao: “Nâng cao một chút, dùng eo cùng cổ tay lấy lực.”
Nhiệt độ trên lồng ngực Tạ Ba bao lấy Trình Dao Dao. Trong lòng Trình Dao Dao hơi động, trò hề này của đám đàn ông cô gặp nhiều rồi, lấy cớ dạy ngươi cái này cái kia, thừa cơ nắn vai sờ chân chiếm chút lợi lộc, tứ chi tiếp xúc không thể tránh khỏi.
Nếu là lúc trước, một bàn tay của Trình Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417756/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.