Trình Dao Dao nhào lên giường, bỗng nhiên cô che miệng nghẹn ngào khóc nức nở. Cô không biết mình khóc vì ai, vì bản thân? Vì Tạ Tam? Hay vì thời đại xui xẻo này?
Trình Dao Dao tự thương cảm, cô khóc nửa ngày mới đi ngủ.
Xe BMW, nhân viên phục vụ mặc áo đuôi tôm bê món ngon, rượu ngon đến. Trình đại tiểu thư mặc một bộ váy đen bao lấy thân hình linh lung, cả người không cần đeo vàng bạc ngọc trai, trên chân đi đôi giày cao gót Chanel 10 phân bước vào sàn nhảy, một đám người tầm thường lập tức mất hết nhan sắc, ánh mắt đàn ông điên cuồng nóng rực, họ tranh nhau cúi đầu dưới váy cô. Cô là Muse, là nữ thần, là một đóa hoa phú quý yểu điệu giữa nhân gian.
Đến khi bị Trương Hiểu Phong đánh thức, Trình Dao Dao còn đang đắm chìm trong giấc mộng xa hoa cũ. Sắc trời đã tối, trong ký túc xá cũng không đốt đèn, bầu trời mơ mơ hồ hồ, Trình Dao Dao không biết là ngày hay đêm.
Trương Hiểu Phong là người chất phác thẳng thắn, cô đánh vỡ mộng đẹp của Trình Dao Dao: "Mau dậy đi, chúng ta đi mua thịt!"
Thì ra không phải là mơ.
Trình Dao Dao thất vọng thở dài, cô chậm rãi ngồi dậy. Bây giờ cô làm gì có tâm tư ăn thịt. Nhưng dạ dày lại kêu ầm ầm thể hiện sự thành thật đối với khát vọng ăn thịt. Lúc trước nguyên chủ chạy vào trong núi nửa ngày, ngoại trừ một bát canh gừng thì cái gì cũng không ăn. Vừa rồi cô không cảm thấy gì, Trương hiểu Phong nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417745/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.