Nghê Diễm quấn lấy đầu lưỡi y, hút mạnh một cái, chim hoàng yến an tâm trở lại. Ngốc ngốc chảy nước miếng, bị Nghê Diễm hôn đến đầu óc mê muội, trời đất quay cuồng, trong mắt đều là nước mắt hàm chứa ái dục.
Nghê Diễm nâng mí mắt nhìn, ngón tay thăm dò trong động nhỏ cũng rút ra, cảm giác trống rỗng dưới thân làm y nhăn nhó, không đợi Ly Đình phản ứng, nghiệt căn trực tiếp đ.â.m thẳng vào lỗ nhỏ.
Đôi môi bị lấp kín kêu lên một tiếng đau đớn, “Ưm…”, thân thể bị Nghê Diễm hoàn toàn khai phá, Ly Đình vừa nôn nóng vừa tức giận, hai nắm tay đầm vào n.g.ự.c Nghê Diễm, người này thân thể cứng như đá, vững như núi, ngược lại lại làm cho tay Ly Đình đau.
Nghiệt căn nóng bỏng cắm vào làm Ly Đình không chịu nổi, dừng lại một lúc, vách tường ấp áp co rút lại, cảm giác gần như tuyệt vọng.
Biết Ly Đình không chịu nổi, Nghê Diễm chậm rãi cử động, một bàn tay nắm lấy vật nhỏ của Ly Đình, xoa nắn từ trên xuống. Người dưới thân tiếng nức nỏ dần thay đổi, một lát sau run rẩy b.ắ.n lên eo Nghê Diễm.
Người ở dưới thân không hề tức giận, mềm nhũn nghiêng đầu, run rẩy rơi nước mắt, ánh mắt mờ mịt, nhìn đỉnh đầu đồ xấu xí lên xuống.
Nghê Diễm thấy y không nói gì, một tay nắm lấy cằm y, thấy ánh mắt ướt át nhìn mình, Nghê Diễm cúi đầu hôn lên.
Thân thể bị bàn tay to thô ráp chà đạp phát đâu, lối vào đường như bị vạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-va-no-le-ly-dinh-nghe-diem/3651805/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.