^^
Kỷ Uyển Diễm cứ như vậy trở thành môn sinh của Lưu lão tiên sinh. Lưu lão tiên sinh không có quá nhiều quy củ, chỉ kêu nàng ngay tại đây kính trà, dập đầu hô một tiếng " Sư Tổ " là được.Chuyện bái sư cứ như vậy mà thành.
Lưu lão tiên sinh có một thư viện tên Như Ý ở Uyển Bình, bởi vì Kỷ Uyển Diễm là một cô nương nên sẽ không yêu cầu nàng mỗi ngày đều đến thư viện, cứ cách năm ngày lại tới là được rồi. Lưu tiên sinh là vị tiên sinh có danh vọng muốn mời ông tới chỉ giáo dạy học, cũng mong muốn con cái tới ghi danh vào Như Ý thư viện, chỉ là Thư viện của lão tiên sinh muốn vào cũng dễ thôi chỉ cần có sở trường đặc biệt hơn người là có thể. Nhưng nghe có vẻ dễ nhưng lại rất khó vào, đặc biệt là đệ tử nhập môn của Lão tiên sinh hoàn toàn đều dùng hai chữ duyên phận. Cho nên khi một vị học giả đức cao vọng trọng như Lưu lão tiên sinh tỏ ý muốn nhận Kỷ Uyển Diễm làm đệ tử, chỉ cần bản thân nàng nguyện ý, Lão thái quân không có lý do gì làm trò cự tuyệt trước mặc ông. Rốt cuộc thì có ai không hy vọng hài tử nhà mình học nhiều thêm vài thứ, tiếp xúc giao du nhiều với các vị học giả như vậy, cho dù chỉ học được chút xíu bản lĩnh nhưng sau này trên danh nghĩa cũng có cái thanh danh đệ tử của Lưu lão tiên sinh, sau này chỉ cầy ko say mê trụy lạc, cũng sẽ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-tu-hoa-nien/3390969/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.