Ôn Hinh về phòng, tức giận dậm chân, cha con đánh nhau, cá trong chậu thì chết, đúng là buồn cười!
Cô hoài nghi là, Ôn gia vội vàng tặng con gái qua đây, mà Diêm Trạch Dương không có lên tiếng chối từ, kỳ thật anh ta là nhằm mục đích này đi? Giống như trong sách, Hà Văn Yến đã từng miêu tả tâm lý người này là, anh không tìm mấy người tính sổ thì thôi, mấy người còn tự dâng mình tới cửa tìm đánh.
Phần diễn của nữ phụ cực ít, đừng nói gì mấy cảnh hỗ động với nam chính. Mấy cảnh miêu tả hai người toàn là nam chính lạnh lùng khinh thường nhìn nữ phụ vân vân.
Chẳng lẽ đây là tình tiết ẩn, không được nhắc đến trong tiểu thuyết?
Cô thở phì phì cởϊ áσ ngoài, treo lên giá áo, sau đó nằm lên giường, bình tâm tĩnh khí một hồi lâu, mới thở hắt ra một câu, thôi, vì cái ơn cứu mạng, cô nhịn!
Nửa đêm Ôn Hinh thiếu chút nữa bị hun chết, vị trí phòng của cô không tốt, trong phòng lại không có điều hoà, chỉ có cửa sổ, còn là ở góc tường, gió bị tường chặn lại hết, căn phòng bí bức như cái lồng sắt.
Hơn nữa do thay đổi chỗ ở, nên tận nửa đêm cô vẫn đang lăn qua lộn lại không ngủ được, nóng đến độ cô phải cởϊ áσ ngủ cuốn lại ném qua một bên, bên trong chỉ mặc một cái quần đùi tứ giác mỏng bằng lụa trắng, và một cái áo có phần ngực rộng thùng thình dài đến bắp đùi, đôi chân trắng trẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-trang-mem-nam-80/2430245/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.