~Truyện được edit bởi một bạn nhỏ tên L~ 
———————————————————————— 
Diệp Căng vừa mới rửa nấm hương xong, nghe thấy tiếng mở cửa phát ra từ toilet liền quay đầu lại, Hướng Tần không chút phòng bị nhìn thẳng vào mắt cậu một giây, sau đó lặng lẽ dời tầm mắt. 
Diệp Căng hiếm thấy có chút áy náy, sao có thể chọc ngài Hướng như vậy được nhỉ? 
Cũng quá xấu xa rồi, không tốt tẹo nào. 
Huống hồ gì người ta còn là người đã giúp đỡ mình. 
Thế nên cậu liền tốt bụng mà đổi đề tài: "Nấm hương này cắt như nào nhỉ?" 
Hướng Tần vội vàng xua tay: "Để đó tôi cắt cho, đừng để tay bị thương." 
Diệp Căng cũng không tranh, chỉ cảm thấy hơi buồn cười: "Tôi cũng đâu phải là con nít." 
Làm gì đến mức vừa chạm vào dao có tí liền bị thương kia chứ. 
Hướng Tần thấp giọng nói: "Trời đông lạnh, tay cứng dễ cắt lệch." 
Những áy náy khi nãy của Diệp Căng nháy mắt bay sạch, cười nói: "Tay tôi nào có cứng, còn vẽ được cả anh nữa đấy nhé." 
Hướng Tần sửng sốt. 
Diệp Căng bẻ nhỏ bắp cải ra: "Tôi có vẽ cho anh một bức tranh chân dung rồi, có muốn xem không?" 
Hướng Tần nghe vậy ngớ người. 
Anh vốn định giả vờ không để ý, song vẫn không nhịn được mà nghe theo lời trái tim mách bảo: "Muốn xem." 
"Không có vẽ quần áo cho anh, vẫn muốn coi à?" Diệp Căng mở vòi nước, bỏ bắp cải vào ngâm, sau đó nghiêng mắt nhìn về phía Hướng Tần mà nở nụ cười. 
Trong nháy mắt máu toàn thân Hướng Tần như chảy ngược, từ đầu xuống chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-tam-co-luon-muon-quyen-ru-toi/903412/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.