~Truyện được edit bởi một bạn nhỏ tên L~
————————————————————————
Biết Hướng Tần hiểu lầm, cậu cũng không vội vàng giải thích. Cậu muốn xem xem khi nào thì cái người này mới chủ động đề cập tới.
"Cho tôi mượn điện thoại một chút đi."
Diệp Căng đặc biệt để ý thấy chỗ sạc pin điện thoại của Hướng Tần không khớp với dây sạc Type-C.
Cậu dùng điện thoại Hướng Tần gọi vào số của mình, sau đó lưu lại ba chữ 'Hướng tiên sinh' ngay trước mặt anh.
Chẳng rõ đã chọc trúng điểm nào của Hướng Tần mà lỗ tai anh đỏ chót.
Từ sau khi ra khỏi cửa cho đến lúc xuống lầu lái xe đều vô cùng hài hòa, Hướng Tần vẫn luôn giữ khoảng cách một mét với Diệp Căng.
Sau khi lên xe, anh thậm chí còn quên mất thắt dây an toàn.
Diệp Căng chỉ vào dây an toàn, cười hỏi: "Này là muốn tôi giúp anh cài à?"
"......"
Hướng Tần lập tức trở nên luống cuống mà cài dây an toàn, thấp giọng nói: "Xuất phát thôi."
Giá trị của chiếc xe này ắt hẳn không nhỏ, tuy rằng Diệp Căng không có hứng thú với xe lắm, nhưng con trai mà, tất nhiên ít nhiều gì cũng có chút hiểu biết.
Chỉ là cậu quả thật chưa từng thấy qua đám bạn đồng trang lứa xung quanh mình lái loại xe kiểu này, đối với đám thanh niên mà nói thì nó quá ư là khiêm tốn.
Đám người kia chỉ thích những chiếc xe kiểu vừa nhìn liền thấy mùi tiền bay phấp phới, hoặc là những chiếc xe đua vừa rồ ga liền phát ra tiếng 'ùnnn ùnnn' chói tai.
Trong lòng cậu, Hướng Tần lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-tam-co-luon-muon-quyen-ru-toi/903407/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.