~Truyện được edit bởi một bạn nhỏ tên L~
————————————————————————
Cuối con hẻm có một quán cơm Tây, âm thanh du dương bay bổng từ tiếng đàn piano vang lên bên tai người đi đường.
Những vị khách đang ngồi nơi đây chẳng giây phút nào rời mắt khỏi thân ảnh cao lớn đang đánh đàn piano kia, khí chất xuất chúng, vẻ ngoài tinh xảo mà lạnh nhạt.
Những ngón tay thon dài của cậu trai như đang nhảy múa trên từng phím đàn, vẽ ra từng đường cong hết sức tao nhã, khiến cho thực khách ai nấy cũng đều cảm thấy vô cùng hài lòng.
Là một học sinh ưu tú khoa Sơn dầu của Học Viện Mỹ Thuật thì khả năng đánh đàn piano của Diệp Căng cũng không phải dạng vừa đâu.
Giai điệu của bài hát khoan thai mà biếng nhác, lại mang theo đôi chút đau buồn thương cảm.
—
Nơi này buôn bán cũng khá.
Hôm nay, khách trong tiệm đa phần là các cặp đôi hẹn hò, chính vì thế mà một thân ảnh lẻ loi lại đặc biệt thu hút ánh nhìn.
Một người đàn ông ngồi ở góc bàn đằng kia đã xuất hiện liên tục một tuần lễ rồi, chỉ cần Diệp Căng tới đây đàn piano thì người này nhất định sẽ có mặt.
Cậu đàn hai tiếng thì anh cũng ngồi lì hai giờ, song từ trước tới nay anh chưa từng bắt chuyện với cậu, tựa hồ thật sự chỉ tán thưởng mỗi tiếng đàn thôi vậy.
Đầu ngón tay Diệp Căng nhảy múa không ngừng, ánh mắt khẽ động.
Người đàn ông đứng dậy, bước vào nhà vệ sinh.
Chẳng qua là lúc nào cũng có người muốn phá hỏng bầu không khí: "Cmn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-tam-co-luon-muon-quyen-ru-toi/903405/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.