Nghê Lạc Lạc bưng đồ ăn vào, sau đó mượn cớ đi vệ sinh chạy ra ngoài, run rẩy bước tới trước mặt anh, đứng ngay ngắn nghiêm chỉnh như một người lính.
Người đàn ông trước mắt rõ ràng đang mặc bộ quần áo thể thao ở nhà, thế nhưng cả người cô ấy lại phát run, bị đôi mắt đó nhìn chằm chằm như họng súng dí vào đầu, không tài nào thả lỏng.
Tống Quân Nham đi thẳng vào vấn đề: “Trang web của Cố Khinh Thiển là do cô quản lý?”
“Đúng vậy!” Nghê Lạc Lạc nghiêm túc đáp.
Tống Quân Nham vân vê ấn đường, có chút đau đầu.
Anh không giỏi an ủi người khác, đặc biệt là mấy cô bé nhút nhát như thỏ con này, mỗi lần thẩm vấn anh đều trưng ra bộ mặt đen ngòm, còn kiểu giả vờ cười nói đều vứt hết cho Hách Tân và Tưởng Minh Kỳ…
Xem ra, anh phải rèn luyện biểu cảm cơ mặt mới được.
Nhưng, hình như Cố Khinh Thiển không sợ anh lắm thì phải…
Anh cất giọng từ tốn, “Cô đừng căng thẳng, tôi muốn nhờ cô cung cấp một số manh mối về vụ án thư quấy rối thôi.”
Nghê Lạc Lạc sửng sốt, khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu, trên gương mặt mặc dù không có nét cười, nhưng cơ thể rõ ràng đã không còn cứng nhắc như lúc nãy.
Tống Quân Nham: “Người tên ‘Vạn công tử’ đó gần đây có động thái gì không?”
Cô ấy lắc đầu, “Giống như hoàn toàn biến mất vậy, ngay cả tài khoản cũng đã xóa.”
Gần giống với kết quả mà bọn họ điều tra, hơn nữa tài khoản đó còn là dạng clone, địa chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-suon-xam/470265/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.