“Hách Tân, làm gì cứ thở dài thườn thượt thế? Bạn gái lại giở tính khí à?”
“Haiz! Bận tăng ca không có thời gian đón lễ Tình Nhân với cô ấy, nói với cô ấy là để bù đắp, ai ngờ bây giờ không thấy hồi âm lại nữa….”
“Phụ nữ hờn dỗi, đàn ông phải chủ động dỗ dành.”
“Rủ đi ăn thì cô ấy nói sợ béo, mua kim cương thì bảo là quá thô tục, đi du lịch nước ngoài thì kêu lãng phí tiền của…dỗ thế nào đây?”
“Phụ nữ tức giận thì hôn một cái là xong, bảo đảm lập tức hết giận!”
Tống Quân Nham vừa về đội thì thấy xung quanh Hách Tân đang có mấy đội viên lớn tuổi vây quanh, mồm năm miệng mười thảo luận không ngừng nghỉ.
Hiếm khi có chút hứng thú, anh toan bước tới đó thì đột nhiên có một bóng người mang theo mùi nước hoa nồng nặc vụt tới cản đường.
“Đội trưởng Tống!”
Vương Dư Na đưa một xấp báo cáo, “Đây là tư liệu ghi chép của phạm nhân tối qua, mời anh xem qua.”
“Cứ bỏ trên bàn cho tôi.”
Tống Quân Nham lách qua người cô ta đi về hướng đám thanh niên kia, “Đang tám gì vậy?”
Hách Tân thở dài, “Tám chuyện lòng dạ phụ nữ như kim đáy biển, nghĩ cả đời cũng không biết bọn họ đang nghĩ gì…”
“Một kẻ độc thân vạn năm như đội trưởng Tống sao có thể hiểu được sự phiền phức của phụ nữ chứ!”
“Chí lý chí lý!”
Mấy anh em trong đội nhao nhao la ó, Tống Quân Nham khẽ nhướng mày, định mở miệng dạy bảo thì đại đội trưởng Tiết Hải đột nhiên hét một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-suon-xam/470262/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.