Cố Tả Ý cảm thấy tựa hồ có gì đó không thích hợp? Luôn cảm thấy hắn hình như đã quên làm chuyện gì……
Bổn Bổn đem mặt tựa thành bể, ai oán nhìn Cố Tả Ý.
Chủ nhân, mau nhìn em mau nhìn em……
Mau nhìn ánh mắt u oán của em → QAQ
Anh nhìn thấy người trong lòng liền đem tui quên đi QAQ tui cũng muốn người trong lòng a ┭┮﹏┭┮
Cho nên mỹ nhân, đâu có đem Bổn Bổn đưa cho bệ hạ đâu! Đâu có để nó gặp Ngốc Ngốc mà nó muốn đâu!
“Di? Mỹ nhân, Bổn Bổn sao còn ở đây a……” Biến mất vài ngày bạn học Tiểu Giáp vừa mới vào phòng ngủ liền thấy được Bổn Bổn vẫn như cũ còn ở lại trên bàn.
Tiểu Giáp đi đến trước mặt Bổn Bổn, trong giọng nói tràn đầy tiếc nuối, “Đáng thương Bổn Bổn, mày lại không thấy được Ngốc Ngốc nhà mày rồi. Nhất định là chủ nhân của mày nhìn thấy bệ hạ liền quên luôn.”
Bổn Bổn rưng rưng gật gật đầu!
Bị Tiểu Giáp nói như vậy Cố Tả Ý mới nhớ tới Bổn Bổn bị hắn quên đi.
“Tao sai rồi Bổn Bổn, tao thề tao tuyệt đối không phải cố ý ┭┮﹏┭┮ ” Cố Tả Ý ghé vào trên bàn đối với Bổn Bổn tiến hành sám hối.
Tao chỉ là nhìn thấy Lâm Thành liền rất kích động, sau đó…… Vốn không có sau đó……
Cố Tả Ý áy náy nhìn Bổn Bổn một cái, vì đền bù cho Bổn Bổn, hắn lấy lòng lấy thức ăn cho nó.
Kết quả Bổn Bổn quay đầu, tiếp theo kéo thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-sao-sao-dat-my-nhan-moah-moah/3076491/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.