Edit: Bàn
Hắn từ từ mở to mắt một cách không thể tin được. Thứ quấn trên mắt cá chân hắn càng lúc càng chặt, màu nâu đậm, cảm giác lông tơ cọ qua da thịt khiến người ta sợ hãi. Đôi mắt hẹp dài màu xanh lục của người trước mặt dần biến thành con ngươi thẳng đứng màu vàng chói mắt. Đồng tử của con lai thú nhân đại diện cho chủng tộc của bọn họ, không hề nghi ngờ, Edwin không phải con người. Ít nhất là không hoàn toàn.
"Anh đã từng nghĩ đến vẻ mặt của em khi nhìn thấy nó rất nhiều lần," Giọng nói của vua vang lên vào lúc này. Thanh Trường Dạ muốn lùi về phía sau, nhưng tay chân lại yếu ớt không còn chút sức lực nào. Hắn có thể cảm nhận được chùm lông mao của đuôi sư tử nhảy lên lòng bàn chân hắn. Hình như là do thể chất, trên người Thanh Trường Dạ không có sẹo, tay chân cũng không có vết chai. Vì thế mà phần da lòng bàn chân cực kỳ mỏng manh, Edwin hơi kinh ngạc, phát hiện đối phương lại có thể không ngừng run rẩy vì bị đuôi sư tử chạm vào. Thanh Trường Dạ lườm: "Tôi thoả mãn sở thích tệ hại của anh rồi?"
Tay đối phương vuốt lên mặt hắn. Nói là tay, nhưng thứ kia nên được gọi là móng vuốt. Lông ngắn màu nâu sượt qua da thịt trắng nõn, móng vuốt sắc bén trên đó khiến Thanh Trường Dạ không dám nhúc nhích. Nếu Edwin hơi dùng lực một chút, khuôn mặt này của hắn sẽ hỏng: "Dáng vẻ Tiểu Dạ lúc này đẹp hơn trong tưởng tượng của anh gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-sao-choi/3477632/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.